Chương trước
Chương sau
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Theo Phương Nguyên hét lớn một tiếng, thân hình hắn trực tiếp vọt lên giữa không trung, hung tợn va chạm với Tiểu Viên sư huynh. Lực lượng đáng sợ của hai người kích tản ra, quét ngang hư không, khiến vô số ma vân hắc ám nồng đậm trên chín tầng trời bị xé rách.

Sau đó chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, hai người đã giao thủ vô số lần.

Đến lúc này, pháp thuật huyền công gì hai người cũng không kịp dùng, chỉ đơn giản là quyền cước va chạm, lăn lộn lại với nhau.

Lúc này, một thân khí cơ của hắn và Tiểu Viên sư huynh thình lình đều cường hoành tới cực điểm.

Có thể nói đây cũng không phải hai người bọn họ đang đấu với nhau, mà là Độ Kiếp Tiên Ngẫu và đám khô cốt bị Độ Kiếp Tiên Ngẫu trấn áp mấy vạn năm đang mượn thể xác của hai người bọn họ đánh nhau.

Tuy hai bên đã chết đi nhiều năm, lực lượng đều suy yếu tới cực điểm, nhưng ý chí của bọn hắn vẫn còn tồn tại. Hiện tại bọn hẳn đã dốc hết toàn bộ lực lượng còn lại ra, tiến hành trận ác chiến có một không hai vào vạn năm sau..

Quả thật như Tiểu Viên sư huynh nói, hẳn đã kế thừa lực lượng tiên đạo của Đạo Thành Không, mạnh mẽ tới cực điểm!

Mà Phương Nguyên thì lại kế thừa lực lượng của đám người từng bị Đạo Thành Không đánh bại, lại trấn áp hơn vạn năm. Dựa theo đạo lý, đương nhiên Phương Nguyên không có chút phần thẳng nào, bởi vì vạn năm trước những người này đã từng thua, huống chỉ là vạn năm sau?

Nhưng kết quả chân chính lại không phải như vậy!

Tuy trên lý luận, lực lượng tiên đạo của Đạo Thành Không là vĩnh tồn.

Vạn năm trôi qua, bất hủy bất diệt.

Nhưng hiện tại thứ còn thừa lại cũng chỉ là tiên đạo pháp tắc mà thôi, hẳn ta cam nguyện bị luyện thành Độ Kiếp Nê Ngẫu, tự cầm tù bản thân ở nơi này, chính là vì mượn nhờ lực lượng của ma tức hắc ám bảo tồn bản thân, tẩm bổ lực lượng tiên đạo. Mỗi ba ngàn năm sẽ có một lăn ma tức hắc ám mới độ nhập vào trong. Những lực lượng này cũng vì khiến tiên đạo của hẳn bất diệt, một ngày kia có thể tái hiện thế gian, tái chiến trên cửu thiên....

Nói cách khác, hắn không cầu mong gì khác ngoài sinh!

Mà những khô cốt này lại bị ép phải quỳ trước mặt hẳn, không ngày nào không cầu được tự do, tiêu tán trong thế gian.

Thứ bọn chúng cầu là chết!

Dưới tình huống hai bên đều mong mà không được, trái tim Độ Kiếp Nê Ngẫu chỉ sẽ càng ngày càng hoảng hốt. Loại hoảng hốt này khiến hẳn sau khi ý thức được dị biến trong Ma Tức hồ xuất hiện, bèn liều lĩnh muốn tìm một vị truyền nhân, rời khỏi nơi đây.

Hắn càng hoảng hốt, lực tiên đạo càng bạc nhược!

Nhưng đám khô cốt vẫn luôn quỳ trước mặt hắn lại càng ngày oan khí càng mạnh mẽ, trừ phi có thể tiêu tan trong thiên địa.

Độ Kiếp Tiên Ngẫu vì để những khô cốt này ở cùng bản thân mình, lại hết lần này tới lần khác cứng rắn duy từ lấy một chút linh thức bất diệt cho bọn hắn, dẫn tới oán khí của những khô cốt này vẫn luôn gia tăng. Hiện tại đã vạn năm trôi qua, oán khí đã sớm đã đạt trình độ mạnh mẽ chí cực!

Một giảm một tăng, có thể vạn năm trước tượng bùn có thể dễ dàng áp chế những khô cốt này, nhưng hôm nay tình thế đã sớm nghịch chuyển.

Vào lần đầu tiên tiến vào đại mộng ảo giác, Phương Nguyên đã phát hiện, oán khí của đám khô cốt này đã đạt đến đỉnh từ lâu, chỉ có điều bọn hẳn vẫn luôn bị tượng bùn cứng rắn trấn áp. Lực lượng của bọn hắn không cách nào ngưng tụ lại chung một chỗ, từ đó cũng không cách nào phát huy ra thực lực mạnh nhất. Mà hôm nay, Phương Nguyên lại dung hợp lực lượng của bọn hẳn lại chung một chỗ, sau đó mượn lực lượng của bọn hắn để đối kháng với lực lượng của tượng bùn.

Cũng chính vì nguyên nhân này mới khiến Phương Nguyên và Tiểu Viên sư huynh có thể ngang tài ngang sức!

Trong lúc nhất thời, lực lượng của bọn hắn phảng phất như quân tương đương, đấu tới thiên hôn địa ám!

Nhưng trong tình hình ấy, tâm tình của Phương Nguyên lại đại định, tất cả suy đoán trong lòng đều đã được nghiệm chứng. Hẳn cũng biết mình có thể nắm chắc phần thẳng. Theo trận ác chiến này được thi triển, hắn cũng sắp phát huy Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đến cực hạn. Trước đó hắn vẫn luôn duy trì độ tỉnh  thuần của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, mà hiện tại hắn lại hoàn toàn thi triển ra, dung hợp lại, cũng hứng lấy tất cả lực lượng...

Vô số khô cốt kia đều có một luồng oán khí, đều. có một chút tàn linh!

Mà Phương Nguyên lại lợi dụng tính chất bao hàm toàn diện đặc biệt của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, hóa tất cả tàn linh thành một luồng pháp lực bổn nguyên, sáp nhập vào trong cơ thể mình. Hành động này cũng khiến pháp lực vốn có vẻ hơi tạp của hắn triệt để đi vẽ phía cực hạn của hỗn tạp. Mà trong cực hạn của hỗn tạp này lại thình lình tạo ra một loại tinh thuần khác, đó là loại tinh thuần bao hàm toàn diện, dung nạp vạn vật...

Trước đây pháp lực của hắn chỉ thuần một màu xanh, sau lại biến thành màu xám.

Mà hiện tại, tất cả lại đều đang chuyển hóa sang màu xanh!

Cùng lúc đó, pháp lực của hắn cũng đang không ngừng dâng lên!

Từ lâu đã nhẹ nhõm đạp qua cánh cửa Luyện Khí tầng chín, hướng phía Luyện Khí tầng chín đỉnh phong!


Pháp lực tinh thuần không thể gọi là bao hàm toàn diện!

Chỉ khi chấp nhận lực lượng của tất cả đặc tính mới được gọi là bao hàm toàn diện!

Cũng có thể điều này khác với những gì được nói trong pháp quyết, nhưng Phương Nguyên tin tưởng, đây mới thực sự là phương hướng chính xác khi tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết! 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.