Chương trước
Chương sau
"Nếu thật như vậy thì đúng là có hơi phiền toái..."   

Phương Nguyên ngồi xếp bằng trong sơn động, lẳng lặng suy nghĩ thật lâu, sắc mặt có hơi nặng nề.   

Hắn vốn có một loại liên hệ mơ hồ nào đó với yêu ấn trên thanh kiếm này, cũng đã từng thấy qua huyết hải bên trong yêu ấn. Ngày thường hắn cũng đọc qua không ít điển tịch, có thể nói là kiến thức rộng rãi, nên hắn cũng mơ hồ hiểu rõ mình đã gặp phải chuyện gì.   

Xét cho cùng thì chính là hiến tế!   



Ma ấn này đã từng được hiến tế nhiều lần, lực lượng trong biển máu kia tích lũy từ vô số lần hiến tế đó. Nếu có ai đó hiến tế bản thân thì cũng sẽ có được một bộ phận lực lượng của ma ấn này. Bởi vì Phương Nguyên đã đánh một sợi Huyền Hoàng khí vào trong ma ấn, cho nên hắn và ma ấn này có một ít liên hệ, cũng khiến cho bản thân Phương Nguyên được chia sẻ một bộ phận của lực lượng hiến tế này!   

Lúc trước tại Thái Nhạc thành, con yêu ma kia chắc là muốn làm như vậy!   

Có điều lúc ấy nó bị thương, lại không tiếp nhận được loại lực lượng ma âm phệ hồn trong huyết hải kia, cho nên những gì nó làm được không bằng Phương Nguyên. Dù sao thì Phương Nguyên cũng đã từng đối kháng với ma ấn một lần, cũng mượn nhờ một lần thắng lợi ngắn ngủi đó để luyện hóa ma ấn một chút!   



Lúc đó Phương Nguyên làm như thế, chỉ là vì giảm những hung hiểm có thể gặp phải trong tương lai xuống mức thấp nhất, đồng thời cũng có thể kịp thời cảnh giác được sự khôi phục của ma ấn này. Cũng giống như một đạo lý nào đó trong quyền pháp, khi đối phương đánh mình một quyền, lui lại có thể sẽ không thể tránh được một quyền này, càng không thể nào tránh được vài quyền sau đó. Vào lúc này, chủ động nghênh đón có thể là phương pháp hữu hiệu nhất để đối phó với nó...   

Từ giờ đến khi Phương Nguyên có đầy đủ thực lực để luyện hóa ma ấn này vẫn còn lâu lắm!   

Còn ma ấn thì cũng đang một mực ngủ say, chưa từng thức tỉnh lần nào.   

Nhưng loại lực lượng hiến tế kia thì lại một mực tồn tại...   

Trước đó Phương Nguyên không thể cảm nhận được, là bởi vì hắn chưa bao giờ giết người. Cho tới hôm nay, vì hắn dùng kiếm này chém chết Ma Hùng nên mới cảm nhận được loại lực lượng hiến tế này. Khi đó, sinh mệnh lực của sinh linh bị giết sẽ bị rút ra trong nháy mắt, sau đó biến thành lực lượng của bản thân. Sau khi con Ma Hùng kia bị chém chết, sinh mệnh lực cường hoành đến mức đáng sợ của nó có một bộ phận dung nhập vào huyết hải, còn một bộ phận thuộc về Phương Nguyên!   

Loại lực lượng cường hoành đến cực điểm này, thậm chí suýt nữa khiến cho Phương Nguyên trở tay không kịp!   

Phương Nguyên không muốn loại lực lượng này!   

Hắn hy vọng mình sẽ nhận được lực lượng thông qua quá trình tu luyện hơn là thông qua thứ này!   

Loại lực lượng này mặc dù rất lớn, nhưng theo Phương Nguyên thấy nó cũng rất khó điều khiển, đồng thời cũng quá yêu dị!   

Bây giờ hắn vội vã bế quan, chính là để khu trục loại lực lượng này ra ngoài...   

"Cũng may mà ta tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Pháp, bao hàm toàn diện, lại chí tinh chí thuần, nếu không căn bản là không khu trục được loại lực lượng này!"   

Nghĩ như vậy, hắn liền cắm thanh kiếm chứa yêu ấn ở kế bên người mình, sau đó chậm rãi vận chuyển huyền pháp!   

Quanh người hắn bắt đầu hiển hóa ra thanh khí nhàn nhạt giống như bầu trời vậy, nhìn qua có vẻ tinh khiết thanh tịnh, nhưng trên thực tế lại vô cùng bao dung. Sau đó loại lực lượng này bắt đầu kéo ra một cỗ lực lượng có màu huyết sắc nhàn nhạt, bắt đầu luyện hóa cỗ lực lượng này, sau đó bức nó ra khỏi cơ thể. Trong quá trình này, trong Huyền Hoàng khí hiện ra trên người Phương Nguyên giống như xuất hiện một màu huyết sắc nhàn nhạt, nhìn qua có hơi quỷ dị!   

Loại lực lượng huyết sắc kia dần dần trở nên phai nhạt theo thời gian. Huyết khí đã gần như tan biến hết, nhưng vẫn còn một phần lực lượng dây dưa hòa lẫn với Huyền Hoàng chi khí, dần trở nên khó phân biệt, rốt cuộc không thể khu trục ra ngoài được...   

"Hô..."   

Rơi vào đường cùng, Phương Nguyên chỉ có thể chậm rãi thu công.   

Phương Nguyên khó chịu nhăn mày, trong ánh mắt xuất hiện một vòng bất mãn hiếm thấy.   

"Không thể nào hoàn toàn luyện hóa sạch sẽ..."   

Hắn thở ra một hơi thật dài, trong thâm tâm thầm nghĩ: "Lực lượng huyết tế đã bị ta trục xuất ra phần lớn, phàm là những phần tà dị đều đã bị đẩy ra ngoài rồi luyện hóa sạch sẽ. Thế nhưng vẫn còn lại một bộ phận, chính là phần tinh thuần nhất trong lực lượng kia, căn bản là không thể nào trục xuất ra hoàn toàn, hơn nữa nó còn trộn chung một chỗ với Huyền Hoàng khí của ta, quả thực rất khó để phân biệt ra..."   

Nghĩ đến đây, hắn cũng không khỏi cười khổ!   

Mọi chuyện xảy ra như thế cũng hợp lý. Lực lượng huyết tế này khi vào trong cơ thể của hắn thì liền biến thành một bộ phận của bản thân hắn, mà đã là lực lượng của mình thì làm sao có thể khu trục được? Cho nên hắn chỉ có thể luyện hóa sạch sẽ những phần lực lượng tà dị, nhưng bất kể hắn luyện làm sao thì cũng không thể nào luyện hóa sạch sẽ được lực lượng này, vẫn sẽ luôn có một bộ phận tinh thuần nhất dung nhập vào trong pháp lực của bản thân hắn.   

Bản thân luyện hóa lâu như vậy, tu vi trong lúc vô hình lại tăng lên không ít, đã ẩn ẩn từ Luyện Khí tầng bảy đê giai tiến lên Luyện Khí tầng bảy trung giai, quả thực làm cho hắn không biết phải làm sao!   

"Thôi được rồi, việc này cũng không có quá nhiều chỗ xấu đối với tu vi của ta. trên thực tế, đây vốn là một phương thức tu luyện. Nếu như loại bảo vật này rơi vào trong tay tà tu hoặc là yêu ma, vậy thì e rằng chúng sẽ mừng như nhặt được dị bảo. Trên thế gian chắc không có phương pháp tu hành nào giúp tăng lên tu vi nhanh chóng như thế này a? Chỉ là pháp môn này quá mức tà dị, không phải cách làm của chính đạo, ta càng không thể ỷ lại vào thứ này!" "Nếu thật như vậy thì đúng là có hơi phiền toái..."   

Phương Nguyên ngồi xếp bằng trong sơn động, lẳng lặng suy nghĩ thật lâu, sắc mặt có hơi nặng nề.   

Hắn vốn có một loại liên hệ mơ hồ nào đó với yêu ấn trên thanh kiếm này, cũng đã từng thấy qua huyết hải bên trong yêu ấn. Ngày thường hắn cũng đọc qua không ít điển tịch, có thể nói là kiến thức rộng rãi, nên hắn cũng mơ hồ hiểu rõ mình đã gặp phải chuyện gì.   

Xét cho cùng thì chính là hiến tế!   



Ma ấn này đã từng được hiến tế nhiều lần, lực lượng trong biển máu kia tích lũy từ vô số lần hiến tế đó. Nếu có ai đó hiến tế bản thân thì cũng sẽ có được một bộ phận lực lượng của ma ấn này. Bởi vì Phương Nguyên đã đánh một sợi Huyền Hoàng khí vào trong ma ấn, cho nên hắn và ma ấn này có một ít liên hệ, cũng khiến cho bản thân Phương Nguyên được chia sẻ một bộ phận của lực lượng hiến tế này!   

Lúc trước tại Thái Nhạc thành, con yêu ma kia chắc là muốn làm như vậy!   

Có điều lúc ấy nó bị thương, lại không tiếp nhận được loại lực lượng ma âm phệ hồn trong huyết hải kia, cho nên những gì nó làm được không bằng Phương Nguyên. Dù sao thì Phương Nguyên cũng đã từng đối kháng với ma ấn một lần, cũng mượn nhờ một lần thắng lợi ngắn ngủi đó để luyện hóa ma ấn một chút!   



Lúc đó Phương Nguyên làm như thế, chỉ là vì giảm những hung hiểm có thể gặp phải trong tương lai xuống mức thấp nhất, đồng thời cũng có thể kịp thời cảnh giác được sự khôi phục của ma ấn này. Cũng giống như một đạo lý nào đó trong quyền pháp, khi đối phương đánh mình một quyền, lui lại có thể sẽ không thể tránh được một quyền này, càng không thể nào tránh được vài quyền sau đó. Vào lúc này, chủ động nghênh đón có thể là phương pháp hữu hiệu nhất để đối phó với nó...   

Từ giờ đến khi Phương Nguyên có đầy đủ thực lực để luyện hóa ma ấn này vẫn còn lâu lắm!   

Còn ma ấn thì cũng đang một mực ngủ say, chưa từng thức tỉnh lần nào.   

Nhưng loại lực lượng hiến tế kia thì lại một mực tồn tại...   

Trước đó Phương Nguyên không thể cảm nhận được, là bởi vì hắn chưa bao giờ giết người. Cho tới hôm nay, vì hắn dùng kiếm này chém chết Ma Hùng nên mới cảm nhận được loại lực lượng hiến tế này. Khi đó, sinh mệnh lực của sinh linh bị giết sẽ bị rút ra trong nháy mắt, sau đó biến thành lực lượng của bản thân. Sau khi con Ma Hùng kia bị chém chết, sinh mệnh lực cường hoành đến mức đáng sợ của nó có một bộ phận dung nhập vào huyết hải, còn một bộ phận thuộc về Phương Nguyên!   

Loại lực lượng cường hoành đến cực điểm này, thậm chí suýt nữa khiến cho Phương Nguyên trở tay không kịp!   

Phương Nguyên không muốn loại lực lượng này!   

Hắn hy vọng mình sẽ nhận được lực lượng thông qua quá trình tu luyện hơn là thông qua thứ này!   

Loại lực lượng này mặc dù rất lớn, nhưng theo Phương Nguyên thấy nó cũng rất khó điều khiển, đồng thời cũng quá yêu dị!   

Bây giờ hắn vội vã bế quan, chính là để khu trục loại lực lượng này ra ngoài...   

"Cũng may mà ta tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Pháp, bao hàm toàn diện, lại chí tinh chí thuần, nếu không căn bản là không khu trục được loại lực lượng này!"   

Nghĩ như vậy, hắn liền cắm thanh kiếm chứa yêu ấn ở kế bên người mình, sau đó chậm rãi vận chuyển huyền pháp!   

Quanh người hắn bắt đầu hiển hóa ra thanh khí nhàn nhạt giống như bầu trời vậy, nhìn qua có vẻ tinh khiết thanh tịnh, nhưng trên thực tế lại vô cùng bao dung. Sau đó loại lực lượng này bắt đầu kéo ra một cỗ lực lượng có màu huyết sắc nhàn nhạt, bắt đầu luyện hóa cỗ lực lượng này, sau đó bức nó ra khỏi cơ thể. Trong quá trình này, trong Huyền Hoàng khí hiện ra trên người Phương Nguyên giống như xuất hiện một màu huyết sắc nhàn nhạt, nhìn qua có hơi quỷ dị!   

Loại lực lượng huyết sắc kia dần dần trở nên phai nhạt theo thời gian. Huyết khí đã gần như tan biến hết, nhưng vẫn còn một phần lực lượng dây dưa hòa lẫn với Huyền Hoàng chi khí, dần trở nên khó phân biệt, rốt cuộc không thể khu trục ra ngoài được...   

"Hô..."   

Rơi vào đường cùng, Phương Nguyên chỉ có thể chậm rãi thu công.   

Phương Nguyên khó chịu nhăn mày, trong ánh mắt xuất hiện một vòng bất mãn hiếm thấy.   

"Không thể nào hoàn toàn luyện hóa sạch sẽ..."   

Hắn thở ra một hơi thật dài, trong thâm tâm thầm nghĩ: "Lực lượng huyết tế đã bị ta trục xuất ra phần lớn, phàm là những phần tà dị đều đã bị đẩy ra ngoài rồi luyện hóa sạch sẽ. Thế nhưng vẫn còn lại một bộ phận, chính là phần tinh thuần nhất trong lực lượng kia, căn bản là không thể nào trục xuất ra hoàn toàn, hơn nữa nó còn trộn chung một chỗ với Huyền Hoàng khí của ta, quả thực rất khó để phân biệt ra..."   

Nghĩ đến đây, hắn cũng không khỏi cười khổ!   

Mọi chuyện xảy ra như thế cũng hợp lý. Lực lượng huyết tế này khi vào trong cơ thể của hắn thì liền biến thành một bộ phận của bản thân hắn, mà đã là lực lượng của mình thì làm sao có thể khu trục được? Cho nên hắn chỉ có thể luyện hóa sạch sẽ những phần lực lượng tà dị, nhưng bất kể hắn luyện làm sao thì cũng không thể nào luyện hóa sạch sẽ được lực lượng này, vẫn sẽ luôn có một bộ phận tinh thuần nhất dung nhập vào trong pháp lực của bản thân hắn.   

Bản thân luyện hóa lâu như vậy, tu vi trong lúc vô hình lại tăng lên không ít, đã ẩn ẩn từ Luyện Khí tầng bảy đê giai tiến lên Luyện Khí tầng bảy trung giai, quả thực làm cho hắn không biết phải làm sao!   

"Thôi được rồi, việc này cũng không có quá nhiều chỗ xấu đối với tu vi của ta. trên thực tế, đây vốn là một phương thức tu luyện. Nếu như loại bảo vật này rơi vào trong tay tà tu hoặc là yêu ma, vậy thì e rằng chúng sẽ mừng như nhặt được dị bảo. Trên thế gian chắc không có phương pháp tu hành nào giúp tăng lên tu vi nhanh chóng như thế này a? Chỉ là pháp môn này quá mức tà dị, không phải cách làm của chính đạo, ta càng không thể ỷ lại vào thứ này!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.