Mặc dù chúng đệ tử Tiểu Trúc phong đều kiên quyết yêu cầu muốn theo Phương Nguyên tới đó hỗ trợ, nhưng Phương Nguyên vẫn cự tuyệt đề nghị của bọn hắn, bản thân một mình một kiếm phóng thẳng về phía đầm lầy. Chúng đệ tử rơi vào đường cùng, cũng chỉ có thể bố trí sẵn trận thế, chờ hắn trở về!    
Mà bản thân Phương Nguyên lại mang thanh bào cùng trường kiếm, chậm rãi đi tới đầm lầy.    
Tốc độ của hắn cũng không nhanh, cũng không cố ý ẩn giấu thân hình, thế nhưng trong lòng hắn lại như một cây cung đã kéo căng tới cực hạn.    
Trường kiếm bị hắn cầm chắc trong tay. Lúc này yêu ấn trên thân kiếm lộ vẻ sáng sủa và rõ ràng dị thường.    
Hắn quyết định dựa theo kế hoạch đã thương lượng trước đó, tự mình đi chém giết ma vật kia!    
Nguyên nhân hắn không dẫn theo đám đồng môn Tiểu Trúc phong đi vào cũng rất đơn giản, ma vật kia quá mạnh mẽ, dẫn theo đồng môn ngược lại sẽ chỉ khiến mình bị liên lụy, cho dù kết thành đại trận, chỉ sợ cũng không thể tiếp nổi một kích của ma vật kia. Bởi vậy, ngược lại chi bằng để mình tự ra tay cho nhẹ nhõm!    
Trong thời gian một tháng trước khi nhập Ma Tức hồ, hắn đã làm đủ chuẩn bị, lật xem vô số điển tịch ghi chép về những ma vật có thể tồn tại trong Ma Tức hồ, cũng đã làm ra sắp xếp với tất cả những ma vật này. Thậm chí trong lòng hắn cũng đã thôi diễn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3683587/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.