Chương trước
Chương sau
Mấy ngày sau khi Tiểu Trúc phong tuyên bố Phương Nguyên trở thành đại đệ tử chân truyền, tin tức này cũng đã lan truyền khắp ngũ phong tứ viện của Thanh Dương tông, không biết bao nhiêu người đều đang sôi nổi nghị luận, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Dù sao thì danh hiệu đại đệ tử chân truyền của một phong cũng quá trọng yếu đi, tương lai hành tẩu ở bên ngoài, người này thậm chí còn đại biểu cho mặt mũi của Thanh Dương tông. Đại đệ tử chân truyền của các phong khác, có ai không phải là nhân vật có gia thế, tu vi, thiên tư, tiềm lực, danh vọng thuộc hàng đỉnh phong đâu. Nào ai có thể ngờ được, trong lúc này lại bỗng nhiên nhảy ra một vị đệ tử chỉ mới tu hành khoảng chừng hai ba năm?

Tin tức này, thực sự làm cho người ta cảm thấy nhiễu loạn nhận thức...

Nghe nói mấy ngày sau khi tin tức này được công bố, đã có rất nhiều người đến bái phỏng Vân trưởng lão, trong đó có không ít đại nhân vật trong tiên môn có tu vi địa vị không thua gì Vân trưởng lão. Tuy nhiên, Tiểu Trúc phong vẫn không tỏ thái độ rằng bản thân muốn cải biến kết quả này. Cho nên trong mấy ngày này, mặc dù đám đệ tử tiên môn không nguyện tin tưởng nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật rằng...

... rằng trưởng lão của Tiểu Trúc phong đã điên rồi!

Dù sao thì danh hiệu này cũng không chỉ liên quan đến một cách xưng hô như đại đệ tử chân truyền...

Mà chuyện này còn liên quan đến Ma Tức hồ thí luyện sắp được mở ra!

Đệ tử tiên môn tiến vào Ma Tức hồ, không chỉ đi tìm kiếm cơ duyên tạo hóa, thu thập linh dược bên trong, mà càng quan trọng hơn chính là bọn hắn phụ trách thanh tẩy yêu ma bên trong đó một lần. Ma Tức hồ địa thế huyền bí, bên trong ma khí quỷ dị, tu sĩ tu vi càng cao tiến vào trong đó thì càng dễ bị ma khí xâm nhập, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì trực tiếp dị biến, biến thành yêu ma...

Trong mấy ngàn năm qua, tiên môn tích lũy vô số kinh nghiệm xương máu, cuối cùng đã quyết định rằng cứ mỗi mười năm sẽ sai sử một nhóm đệ tử tiên môn tiến vào bên trong. Việc đầu tiên cần làm chính là thu thập những linh dược vô cùng trọng yếu đối với bọn hắn, việc thứ hai chính là chém chết những yêu ma không ngừng sinh ra, đồng thời sẽ càng ngày càng cường đại theo thời gian kia, để tránh việc mầm hoạ ám kết mà không biết!

Việc này cũng làm cho Ma Tức hồ thí luyện từ trước tới giờ đều không phải là một sự tình tìm kiếm cơ duyên vui vẻ. Trên thực tế, mỗi một lần Thăng Tiên đại hội đều là một trận thí luyện đẫm máu, có người sẽ quật khởi trong quá trình này, nhưng cũng có càng nhiều người hơn sẽ vẫn lạc!

Trong loại tình huống này, người kết đội cùng đi với mình, tất nhiên nên có thực lực càng cường đại càng tốt!

Bốn phong khác trong Thanh Dương tông đều có một vị hay thậm chí là hai vị chân truyền đi cùng, hơn nữa những người cùng nhau tiến vào Ma Tức hồ đều là những cao thủ lão luyện tu hành nhiều năm, bất kể là tu vi hay là tạo nghệ thuật pháp, võ pháp thì cũng đều có hỏa hầu tương đối. Cũng chỉ có thực lực thế này mới có thể cam đoan được việc sống sót trong Ma Tức hồ thí luyện, đồng thời sẽ có khả năng lớn nhất để thu hoạch những linh chu bảo dược kia...

Nhưng khi nhìn lại Tiểu Trúc phong thì...

Trong số các đệ tử tham gia, số người tu luyện đến Luyện Khí tầng bảy chỉ có bốn người, trong khi tu vi của những người khác chỉ loay hoay tại Luyện Khí tầng năm tầng sáu. Tu vi còn chưa luyện tốt thì càng không cần phải nói đến thuật pháp cùng võ pháp, chênh lệch giữa bọn hắn đâu chỉ là một bậc hai bậc?

Điều này cũng gần như quyết định rằng, Tiểu Trúc phong rất khó bằng vào lực lượng của mình để thông qua thí luyện...

"Lúc này xem ra, phương pháp duy nhất chính là cầu viện các phong khác. Tiên môn từ trước đến nay cũng có tôn chỉ của mình, mặc dù Thanh Dương ngũ phong chúng ta đến lúc đó sẽ chia ra thành năm đội tiến vào Ma Tức hồ, cơ duyên tạo hóa mà mỗi một đội lấy được đều sẽ thuộc về mình, nhưng nếu gặp phải nguy hiểm, thân là đồng môn thì nhất định phải cứu viện lẫn nhau. Cho nên trận tiên yến này, chúng ta nhất định phải tham gia!"

Vào ngày thứ ba, Tiểu Kiều sư muội đưa tới một phong thiệp mời, chân truyền của các phong khác trong Thanh Dương tông bày tiên yến, Tiểu Trúc phong trước từ trước tới giờ chưa có người nào được nhận lời mời như thế. Bọn hắn chỉ mới nhập môn, khoảng cách giữa bọn hắn và những chân truyền kia quả thực quá xa xôi. Nhưng Phương Nguyên thì khác, hắn bây giờ đã là đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong, nếu bàn về thân phận thì hắn còn có thân phận cao hơn những chân truyền phổ thông kia!

"Lát nữa ta còn đang chuẩn bị luyện kiếm..."

Có điều khi nhìn thấy tấm thiệp mời này, Phương Nguyên lại có hơi nhíu mày. Hắn từ trước đến nay không có hứng thú với mấy sự tình này.

Với hắn mà nói, thay vì tham dự tiên yến gì đó, còn không bằng cùng Tôn quản sự thịt đầu heo uống hai lượng rượu, trò chuyện một chút chuyện lý thú ở tiên môn còn có ý tứ hơn!

"Phương đại sư huynh của ta, ngươi cho rằng mình bây giờ vẫn còn là tên đệ tử tạp dịch ngoại trừ làm việc ra thì phải cố sức tu hành hay sao?"

Tiểu Kiều sư muội thấy bộ dạng không tình nguyện của Phương Nguyên thì nở một nụ cười khổ, nói: "Bây giờ ngươi đã là đại đệ tử chân truyền của một phong, đại biểu cho Tiểu Trúc phong của chúng ta. Nếu người đi ra ngoài, người thậm chí còn đại biểu cho Thanh Dương tông chúng ta. Nhưng tiên yến này ắt không thể thiếu trong tương lai, vẫn nên sớm làm quen một chút đi. Huống hồ, Tiểu Trúc phong muốn an ổn thông qua thí luyện thì việc kết minh với những chư phong khác cũng là chuyện bắt buộc phải làm!"

"Vân trưởng lão đúng là tìm phiền phức cho ta a..."

Phương Nguyên bất đắc dĩ buông xuống thư quyển, trong lòng rất là oán niệm.

Ngay cả hắn cũng không thể không thừa nhận rằng Tiểu Kiều sư muội nói chuyện hợp tình hợp lý. Thăng Tiên đại hội đã được định đoạt ngày mở ra vào một tháng sau, trong khi những đệ tử tiên môn như bọn hắn sẽ khởi hành vào mười ngày sau. Hắn thân là đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong, quả thực cần phải gặp mặt những người kia một lần!

"Vậy thì đi tới đó một lần đi!"

Phương Nguyên thở dài, quay đầu nhìn về phía Mộc Diên dưới tán cây.

Tiểu Kiều sư muội lập tức cắn chặt răng ngà: "Ngươi đừng có nghĩ đến việc đó!"

Phương Nguyên lập tức có hơi câm nín: "Chiếc Mộc Diên này rất tốt a..."

"..."

"Được rồi, pháp bảo phi hành, một thân tiên bào lộng lẫy, một cây trâm trân quý, đây đều là những thứ cần thiết, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ!" Mấy ngày sau khi Tiểu Trúc phong tuyên bố Phương Nguyên trở thành đại đệ tử chân truyền, tin tức này cũng đã lan truyền khắp ngũ phong tứ viện của Thanh Dương tông, không biết bao nhiêu người đều đang sôi nổi nghị luận, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Dù sao thì danh hiệu đại đệ tử chân truyền của một phong cũng quá trọng yếu đi, tương lai hành tẩu ở bên ngoài, người này thậm chí còn đại biểu cho mặt mũi của Thanh Dương tông. Đại đệ tử chân truyền của các phong khác, có ai không phải là nhân vật có gia thế, tu vi, thiên tư, tiềm lực, danh vọng thuộc hàng đỉnh phong đâu. Nào ai có thể ngờ được, trong lúc này lại bỗng nhiên nhảy ra một vị đệ tử chỉ mới tu hành khoảng chừng hai ba năm?

Tin tức này, thực sự làm cho người ta cảm thấy nhiễu loạn nhận thức...

Nghe nói mấy ngày sau khi tin tức này được công bố, đã có rất nhiều người đến bái phỏng Vân trưởng lão, trong đó có không ít đại nhân vật trong tiên môn có tu vi địa vị không thua gì Vân trưởng lão. Tuy nhiên, Tiểu Trúc phong vẫn không tỏ thái độ rằng bản thân muốn cải biến kết quả này. Cho nên trong mấy ngày này, mặc dù đám đệ tử tiên môn không nguyện tin tưởng nhưng cũng chỉ có thể tiếp nhận sự thật rằng...

... rằng trưởng lão của Tiểu Trúc phong đã điên rồi!

Dù sao thì danh hiệu này cũng không chỉ liên quan đến một cách xưng hô như đại đệ tử chân truyền...

Mà chuyện này còn liên quan đến Ma Tức hồ thí luyện sắp được mở ra!

Đệ tử tiên môn tiến vào Ma Tức hồ, không chỉ đi tìm kiếm cơ duyên tạo hóa, thu thập linh dược bên trong, mà càng quan trọng hơn chính là bọn hắn phụ trách thanh tẩy yêu ma bên trong đó một lần. Ma Tức hồ địa thế huyền bí, bên trong ma khí quỷ dị, tu sĩ tu vi càng cao tiến vào trong đó thì càng dễ bị ma khí xâm nhập, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì trực tiếp dị biến, biến thành yêu ma...

Trong mấy ngàn năm qua, tiên môn tích lũy vô số kinh nghiệm xương máu, cuối cùng đã quyết định rằng cứ mỗi mười năm sẽ sai sử một nhóm đệ tử tiên môn tiến vào bên trong. Việc đầu tiên cần làm chính là thu thập những linh dược vô cùng trọng yếu đối với bọn hắn, việc thứ hai chính là chém chết những yêu ma không ngừng sinh ra, đồng thời sẽ càng ngày càng cường đại theo thời gian kia, để tránh việc mầm hoạ ám kết mà không biết!

Việc này cũng làm cho Ma Tức hồ thí luyện từ trước tới giờ đều không phải là một sự tình tìm kiếm cơ duyên vui vẻ. Trên thực tế, mỗi một lần Thăng Tiên đại hội đều là một trận thí luyện đẫm máu, có người sẽ quật khởi trong quá trình này, nhưng cũng có càng nhiều người hơn sẽ vẫn lạc!

Trong loại tình huống này, người kết đội cùng đi với mình, tất nhiên nên có thực lực càng cường đại càng tốt!

Bốn phong khác trong Thanh Dương tông đều có một vị hay thậm chí là hai vị chân truyền đi cùng, hơn nữa những người cùng nhau tiến vào Ma Tức hồ đều là những cao thủ lão luyện tu hành nhiều năm, bất kể là tu vi hay là tạo nghệ thuật pháp, võ pháp thì cũng đều có hỏa hầu tương đối. Cũng chỉ có thực lực thế này mới có thể cam đoan được việc sống sót trong Ma Tức hồ thí luyện, đồng thời sẽ có khả năng lớn nhất để thu hoạch những linh chu bảo dược kia...

Nhưng khi nhìn lại Tiểu Trúc phong thì...

Trong số các đệ tử tham gia, số người tu luyện đến Luyện Khí tầng bảy chỉ có bốn người, trong khi tu vi của những người khác chỉ loay hoay tại Luyện Khí tầng năm tầng sáu. Tu vi còn chưa luyện tốt thì càng không cần phải nói đến thuật pháp cùng võ pháp, chênh lệch giữa bọn hắn đâu chỉ là một bậc hai bậc?

Điều này cũng gần như quyết định rằng, Tiểu Trúc phong rất khó bằng vào lực lượng của mình để thông qua thí luyện...

"Lúc này xem ra, phương pháp duy nhất chính là cầu viện các phong khác. Tiên môn từ trước đến nay cũng có tôn chỉ của mình, mặc dù Thanh Dương ngũ phong chúng ta đến lúc đó sẽ chia ra thành năm đội tiến vào Ma Tức hồ, cơ duyên tạo hóa mà mỗi một đội lấy được đều sẽ thuộc về mình, nhưng nếu gặp phải nguy hiểm, thân là đồng môn thì nhất định phải cứu viện lẫn nhau. Cho nên trận tiên yến này, chúng ta nhất định phải tham gia!"

Vào ngày thứ ba, Tiểu Kiều sư muội đưa tới một phong thiệp mời, chân truyền của các phong khác trong Thanh Dương tông bày tiên yến, Tiểu Trúc phong trước từ trước tới giờ chưa có người nào được nhận lời mời như thế. Bọn hắn chỉ mới nhập môn, khoảng cách giữa bọn hắn và những chân truyền kia quả thực quá xa xôi. Nhưng Phương Nguyên thì khác, hắn bây giờ đã là đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong, nếu bàn về thân phận thì hắn còn có thân phận cao hơn những chân truyền phổ thông kia!

"Lát nữa ta còn đang chuẩn bị luyện kiếm..."

Có điều khi nhìn thấy tấm thiệp mời này, Phương Nguyên lại có hơi nhíu mày. Hắn từ trước đến nay không có hứng thú với mấy sự tình này.

Với hắn mà nói, thay vì tham dự tiên yến gì đó, còn không bằng cùng Tôn quản sự thịt đầu heo uống hai lượng rượu, trò chuyện một chút chuyện lý thú ở tiên môn còn có ý tứ hơn!

"Phương đại sư huynh của ta, ngươi cho rằng mình bây giờ vẫn còn là tên đệ tử tạp dịch ngoại trừ làm việc ra thì phải cố sức tu hành hay sao?"

Tiểu Kiều sư muội thấy bộ dạng không tình nguyện của Phương Nguyên thì nở một nụ cười khổ, nói: "Bây giờ ngươi đã là đại đệ tử chân truyền của một phong, đại biểu cho Tiểu Trúc phong của chúng ta. Nếu người đi ra ngoài, người thậm chí còn đại biểu cho Thanh Dương tông chúng ta. Nhưng tiên yến này ắt không thể thiếu trong tương lai, vẫn nên sớm làm quen một chút đi. Huống hồ, Tiểu Trúc phong muốn an ổn thông qua thí luyện thì việc kết minh với những chư phong khác cũng là chuyện bắt buộc phải làm!"

"Vân trưởng lão đúng là tìm phiền phức cho ta a..."

Phương Nguyên bất đắc dĩ buông xuống thư quyển, trong lòng rất là oán niệm.

Ngay cả hắn cũng không thể không thừa nhận rằng Tiểu Kiều sư muội nói chuyện hợp tình hợp lý. Thăng Tiên đại hội đã được định đoạt ngày mở ra vào một tháng sau, trong khi những đệ tử tiên môn như bọn hắn sẽ khởi hành vào mười ngày sau. Hắn thân là đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong, quả thực cần phải gặp mặt những người kia một lần!

"Vậy thì đi tới đó một lần đi!"

Phương Nguyên thở dài, quay đầu nhìn về phía Mộc Diên dưới tán cây.

Tiểu Kiều sư muội lập tức cắn chặt răng ngà: "Ngươi đừng có nghĩ đến việc đó!"

Phương Nguyên lập tức có hơi câm nín: "Chiếc Mộc Diên này rất tốt a..."

"..."

"Được rồi, pháp bảo phi hành, một thân tiên bào lộng lẫy, một cây trâm trân quý, đây đều là những thứ cần thiết, nhất định phải chuẩn bị đầy đủ!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.