Phương Nguyên lại cảm thấy bộ áo choàng của mình không vấn đề gì, tiên môn cấp cho thật ra chất lượng cũng không tệ, bản thân mình mặc vào cũng có thêm vài phần ý vị. Chiếc Mộc Diên kia cũng không tệ, tuy vừa bay lên nó lại phát ra tiếng két két, nhưng thật ra nó vẫn rất rắn chắc, tối thiểu bản thân mình bay nhiều lần như vậy nhưng chưa lần nào rơi từ trên trời xuống. Thế nhưng dưới yêu cầu mãnh liệt của Tiểu Kiều sư muội và Tôn quản sự, hắn vẫn phải bất đắc dĩ đổi sang một bộ áo choàng mới, sau đó bước lên phi kiếm của Tiểu Kiều sư muội, xuyên mây vượt núi tiến về phía Công Đức đại điện!
"Phương Nguyên sư huynh đến..."
Theo một tiếng gào to, đám đệ tử tiên môn đã sớm đứng đầy trước Tiểu Trúc phong Công Đức điện nhất thời nhốn nháo lên.
Mà bên trên bầu trời, Tiểu Kiều sư muội đưa Phương Nguyên tới, khi gần đến Công Đức điện nàng nhẹ nhàng đẩy một cái trên người Phương Nguyên, thân hình lượn lờ như tiên bay ra từ trên phi kiếm. Cứ như vậy, trên phi kiếm chỉ còn lại một mình Phương Nguyên. Hắn đạp trên phi kiếm, thân mặc thanh bào, nhẹ nhàng bay xuống từ giữa không trung, thực sự có cảm giác phiêu phiêu dục tiên, không dính bụi trần.
"Chúc mừng Phương Nguyên sư huynh phong danh chân truyền, một bước lên mây..."
"Phương Nguyên sư huynh thiên tư kinh diễm, làm chân truyền của Tiểu Trúc phong ta cũng là danh xứng với thực..."
Chúng đệ tử tiên môn chung quanh đều la hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3683549/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.