Mà Phương Nguyên lại cười nhẹ một tiếng, sau đó kiếm thế run lên!
Oanh!
Vòng tròn kiếm thế hàm mà không phát, rồi đột nhiên bay ra phía ngoài, giống như bài sơn đảo hải, như vòi rồng điên cuồng gào thét!
Bốn người dưới chân bất ổn, ngã bay ra phía ngoài, ngã xiêu xiêu vẹo vẹo, không ngừng kêu thảm thiết...
"Phương sư huynh, ngươi quên ta đã từng đưa đồ giúp ngươi sao? Xuống tay vẫn nặng như thế?"
Một người mông đập trên đá ôm mông, vẻ mặt đầy oán niệm bắt đầu oán trách Phương Nguyên.
"Ách... Xin lỗi xin lỗi, nhất thời không thu tay được!"
Phương Nguyên xấu hổ, vội vàng chạy chậm đi lên kéo người ta dậy, liên tục thở dài.
Đều là đệ tử tiên môn, đồng môn học nghệ hơn hai năm, ít nhiều gì cũng phải có chút giao tình, Phương Nguyên cũng vội vàng kéo ba người còn lại lên, luôn miệng nhận sai với ba người, sau đó mới cười tủm tỉm nói: "Chư vị sư huynh đệ, cửa ải này tính là qua đi?"
Mấy người kia vội vàng xua tay: "Qua qua, đi nhanh lên đi nhanh lên..."
"Đa tạ đa tạ..."
Phương Nguyên cười ha ha một tiếng, thu kiếm thế, bước nhanh đi đến cửa tiếp theo. .
Truyện đề cử: Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi
"Cùng ở tiên môn học nghệ, sao hôm nay chênh lệch thực lực lại lớn như vậy chứ?"
Người nhường Phương Nguyên đầu tiên đứng ở nơi đó cảm khái, vừa nói vừa lắc đầu.
"Sao có thể so với người ta, Phương Nguyên sư huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thien-nghich-dao/3683529/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.