Edit: Vincent
Beta: Vô Ảnh
Sau một ngày làm việc mệt mỏi, Ôn Noãn trở về phòng, nằm một lát liền chìm vào mộng đẹp.
Lệ Thời Tru không tin rằng cô đã ngủ, nhưng nhìn hô hấp bình ổn và đôi mắt nhắm chặt của Ôn Noãn thì hẳn là cô đã ngủ say lắm rồi.
Lệ Thời Tru cảm thấy càng ngày anh càng không thể hiểu nổi Ôn Noãn.
Hiếm khi anh có cảm giác bất lực như bây giờ, giống như việc mình đã chuẩn bị xong xuôi từ trước nhưng đối phương đột nhiên nói một câu: “Xin lỗi nha, tôi lừa cậu đấy.”
Như vậy thì ai mà không tức.
Lệ Thời Tru tức giận véo hai cái má bánh bao của Ôn Noãn, cảm giác mềm mại, phúng phính y như trong tưởng tượng.
“Em là cái đồ xấu xa.”
Ôn Noãn: zzzzzzZZZ
Lệ Thời Tru:………
Anh lắc lắc đầu, xoay người về phòng mình.
Sau khi Lệ Thời Tru tắm gội xong, anh mặc áo tắm dài ngồi ở bên cửa sổ, tự rót cho chính mình một ly rượu vang đỏ.
Bàn tay với những ngón tay thon dài nhẹ nhàng vu0t ve ly rượu, hơi lắc chiếc ly rượu vang đỏ, khung cảnh này bất chợt làm người ta liên tưởng đến những bộ phim kinh dị ở Châu u.
Đột nhiên, ngoài cửa sổ xuất hiện sấm chớp, nó như muốn xé toạc cả bầu trời đen, Lệ Thời Tru ngước mắt lên nhìn, cong khóe môi: “Trời sắp mưa.”
Anh mở danh bạ, tìm cái tên Thương Lan, rồi ấn nút gọi.
“Lệ tổng?”
Lệ Thời Tru không chút để ý “Ừ” một tiếng.
“Đêm muộn như này ngài tìm tôi có chuyện gì sao?”
Lệ Thời Tru:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-thia-em-co-sao-khong/402509/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.