Nam nhân này như hoa anh túc, một ngày một mê luyến vẻ tuấn mỹ của hắn, có muốn cũng không thể thoát khỏi sự hấp dẫn của hắn, chỉ có thể không ngừng rơi xuống.
Nàng, chính là nữ nhân phạm vào độc ”Phượng Húc Nhật” gây nghiện này.
Ngày đó, hắn hôn nàng, tưởng như là thưởng một bức họa.
Nàng biết rõ nam nhân này rất nguy hiểm, nhưng người nghiện thì căn bản không có tự chủ, ngoài miệng nói thầmkhông tái phạm, nhưng là thân thể của nàng luôn luôn rất thành thực a.
Hôm sau, nàng lại đi Phượng phủ.
Hôm sau nữa, nàng cũng đi.
Chớ nói chi là hôm sau hôm sau hôm sau nữa. . . . . . Ngay cả mười ngón tay cũng mau không đủ đếm, nàng nghe lời giống như là sủng vật hắn nuôi, đúng thời gian, liền ngoan ngoãn xuất hiện ở trước đại môn Phượng phủ.
Yêu Hỉ luôn là cúi đầu đi tới Phượng phủ, giống nhau bị dẫn vào đại môn, đồng dạng xuyên qua sân nhà, hành lang mà nàng đã nhìn hết sức nhìn quen mắt.
Đồng dạng địa phương, người muốn gặp vẫn là người đó, nhưng là, mỗi một lần gặp hắn, lòng của nàng luôn hồi hộp, thật khó có thể bình thường được.
Yêu Hỉ vẫn muốn mình bình tĩnh lại, nhưng là mỗi lần đến trước mặt Phượng Húc Nhật, sự bình tĩnh của nàng lại nhanh chóng bị phá vỡ.
Lòng của nàng giống như không thể quản được nữa, chẳng qua chỉ sắp được gặp hắn, liền bắt đầu đập cuồng loạn bình bịch, bình bịch liên hồi, nàng không nén được, chỉ có thể mặc cho nó không ngừng tăng nhanh.
Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-ta-kho-quy-chinh/180428/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.