“Cô nương, ngươi có khỏe không?” Hắn vẻ mặt tươi cười nhìn nàng, bàn tay kiềm chặt bên hông của nàng, không để thừa một chút khe hở nào để nàng chạy trốn.
“Ngô. . . . . .” Nàng gật đầu lại lắc đầu, chỉ cảm thấy mình sắp bất tỉnh rồi.
“Ừ?”
Hai tay Yêu Hỉ chống đỡ trên ngực hắn, có thể cảm nhận được tim của hắn đang đập. Mặc dù cách một lớp vải vóc, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ của hắn, khiến nàng khó thở.
“Không, ta không được. . . . . .” Nàng cả người mềm yếu ngồi phịch ở trong ngực của hắn, suy yếu nói.
“Cái gì?” Quái, nữ nhân này một khắc trước còn tinh thần phấn chấn, thế nào giờ phút này lại một bộ dáng vẻ mềm nhũn đây đây? (tại anh chứ ai *bĩu môi* )
Phượng Húc Nhật còn chưa kịp nói tiếp, chỉ thấy nàng lại phun máu mũi, sau đó liền ngất đi.
Hắn tại chỗ sửng sốt, chẳng lẽ. . . . . . Là hắn cho nàng kích thích quá lớn sao? (*gật gật* thực lớn, là ta cũng phải mất mấy lít máu nè)
“Ha ha, thật là một cô nương thú vị.”
Một giọng nói nam vang vọng ở bên tai Yêu Hỉ.
Nàng hình như đã từng nghe qua cái thanh âm kia, nhưng lại không quá quen thuộc. . . . . . Yêu Hỉ nhíu mày một cái, lông mi khẽ chớp, cảm giác mình giống như là từ trong mảng sương mù trắng xóa nhìn thấy một tia ánh sáng.
Lúc sau, nàng chậm rãi mở mắt.
Giọi vào mắt nàng chính là một khuôn mặt tuấn tú đang nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-ta-kho-quy-chinh/180426/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.