Có câu có thực mới vực được đạo, muốn làm gì cũng phải lấp đầy cái bụng mới có tinh thần hoạt động được. (*gật gật*, ta chém đó)
Cho nên trong Trân Châu thành ai ai cũng biết, tục hương lâuNhị chưởng quỹ Yêu Hỉ từ trước đến giờ thích xem các thiếu niên tuấn mỹ, càng tuấn, càng trẻ tuổi , càng có thể giành được ưu ái của nàng.
Nàng không ngại ngoại nhân lấy ánh mắt gì nhìn nàng, dù sao ở trong thành Trân Châu, nàng cũng chưa bao giờ được đánh giá tốt hơn.
Nơi nào có thiếu niên tuấn mỹ, nàng liền xuất hiện ở nơi đó, chẳng qua là, càng cực phẩm, càng khó có thể nhìn thấy được.
Bất quá, gần đây phiền não này của nàng tựa hồ bị ông trời già nghe, mấy tháng trước, Trân Châu thành mở ra một họa quán tên là”Hội sanh lâu” .
Mở họa quán dĩ nhiên không có gì kì lạ. Khiến cho nàng chú ý chính là, Hội sanh lâu mỗi tháng đều ra một quyển chủ yếu là bức họa của các nam tử gọi là[ nam hội ].
Họa sĩ là một cô nương, vẽ vô cùng tinh xảo, bút lông vung lên liền có thể đem nhân vật trên giấy miêu tả trông rất sống động, càng am hiểu hơn với việc sử dụng màu vẽ làm nổi bật những nét chính, làm cho ta phảng phất như tùy thời có thể thấy được người trong tranh đang ở ngay trước mặt.
Khi Yêu Hỉ nghe được [nam hội] phát hành, liền muốn mình phải là người đến đầu tiên, mua bản gốc thứ nhất.
Từ ngày mua về, nàng cảm thấy như mình được xem người thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-ta-kho-quy-chinh/180424/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.