Chương trước
Chương sau
Đây là một thế giới không theo lẽ thường, vốn dĩ trong giai đoạn xét xử của Tống Sư Yểu, nó sẽ chỉ xuất hiện sau tập bốn, nhưng Tống Sư Yểu đã dùng thực lực của mình để chứng minh rằng thế giới thông thường không có tính thử thách đối với cô.
Vì vậy, đây là một thế giới hiện đại tràn đầy linh khí, có yêu quái hoành hành.
Tống Sư Yểu sinh ra trong một gia đình giàu có, có ba mẹ và chị gái đều yêu thương cô, còn có cả bạn cùng tuổi, tất cả mọi người đều yêu quý cô, được mọi người xung quanh cung phụng, cả đám người cưng chiều.
Năm tám tuổi, Tống Sư Yểu được các trưởng lão của môn phái tu tiên coi trọng, nói cô là thiên tài trăm năm khó gặp, vậy là người nhà vui mừng hớn hở tổ chức tiệc chiêu đãi, trên mạng và báo chí không kiêng nể tuyên dương trong suốt buổi tiệc. Tất cả mọi người trên cả nước đều biết nhà họ Tống có một thiên tài như vậy, sau này nhất định cũng sẽ là một nhân vật anh hùng trừ yêu diệt ma, là trụ cột vững vàng chống đỡ hòa bình hiện đại.
Đồng thời, cái danh thiên tài của cô cũng đã lan rộng trong tông môn, được tung hô vô cùng cao, cao đến mức không thể xuống nổi. Nhưng trước khi tông môn kiểm tra, cô chợt phát hiện mình hoàn toàn không có linh lực gì cả, cô hoảng sợ không biết phải làm sao, sợ sau khi kiểm tra bị đuổi về nhà, đến lúc đó người dân cả nước sẽ chê cười cô.
Khi cô chấp nhận số phận của mình, không ngờ có một cô gái đã đích thân ra tay giúp cô gian lận, khiến cô khẳng định cái danh thiên tài của mình, cô không biết làm sao bị tâng bốc lên cao, có thể nào cũng không xuống được. Cô gái nắm lấy tay cô nói họ là chị em tốt cả đời, Tống Sư Yểu rất cảm động, mười năm ở trong tông môn, luôn giúp Tống Sư Yểu gian lận, xác thực cái mác thiên tài.
Cho đến khi Tống Sư Yểu mười tám tuổi, đột nhiên chuyện gian lận bị phanh phui, bạn tốt nói rằng cô ta bị Tống Sư Yểu ép buộc, bạn tốt lấy được sự đồng tình của tất cả mọi người. Tống Sư Yểu có trăm cái miệng cũng không thể giải thích được, bị đuổi ra khỏi tông môn, buồn bã trở về hào môn.
Tuy nhiên, sau khi Tống Sư Yểu trở về nhà mới phát hiện ra rằng trong nhà có thêm một cô gái, thì ra sau khi đưa cô đi, người nhà vì nhớ thương cô không thể chịu được, lại nhận nuôi một cô gái làm thế thân cho cô. Tuy nói rằng là thế thân, nhưng cô ta hoàn toàn thay thế cô, tất cả những người cưng chiều Tống Sư Yểu năm đó đều nghiêng về phía kẻ thế thân kia.
Người thế thân là một cô gái bình thường yếu đuối đến mức không thể yếu đuối hơn được nữa, được cưng chiều hết mực, còn Tống Sư Yểu rõ ràng cũng là một người bình thường, nhưng lại không thể không giả vờ mạnh mẽ, rất sợ làm mất mặt người nhà. Trong lòng cô mất cân bằng, chuyện là kẻ vô dụng bị lộ. Người nhà không chỉ không thương cô mà lại còn cảm thấy cô mất mặt, đuổi cô ra khỏi nhà.
Chuyện đã đến nước này, Tống Sư Yểu chắc chắn sẽ suy sụp và trở nên độc ác, cho dù không suy sụp và trở nên độc ác thì bộ dạng nhếch nhác đáng thương của cô, hoặc là bộ dạng tự mình buông xuôi chắc chắn sẽ khiến cho những khán giả ôm hy vọng vô cùng lớn đối với cô phải thất vọng.
Hơn nữa gian lận là nguồn tội, cũng giống như yêu anh rể là nguồn tội vậy, cho dù là cưỡng ép gán ghép thì khán giả cũng sẽ cảm thấy cô rất hư vinh, không thành thật. Nếu không trong mười năm ở tông môn, sau khi về nhà cô có vô số cơ hội thẳng thắn với tông môn và người nhà, nhưng cô nhất quyết không nói.
Trong kịch bản này vẫn thể hiện rõ ý đồ nham hiểm của Lương Kiều. Kịch bản của anh ta khác với những kịch bản rõ ràng dùng để chơi người bị phán xét trước đó, mà là chơi bẩn, uy lực của nó lớn hơn việc lập tức đẩy Tống Sư Yểu vào địa ngục, giống như một dao cùn cắt từng nhát một.
/Trời ơi!!! Thế giới không theo lẽ thường!!!/
/Sống lâu thì sẽ thấy thôi, Tống Sư Yểu quá giỏi, hiển nhiên là thế giới bình thường không thể làm gì được cô ấy nữa rồi, cho nên trực tiếp nâng cấp độ khó của thế giới lên!/
/Kịch bản của Lương Kiều rất có đặc sắc riêng, rất khác so với trước đây. Tôi rất mong chờ cô ấy sẽ xuất hiện với tư thái như thế nào khi livestream mười tám tuổi/
/Hai tập đầu Tống Sư Yểu đã trưởng thành ưu tú trong môi trường khó khăn tối tăm, tập này ngay từ đầu đã cho cô ấy điều kiện khá tốt, xem ngược lại cô ấy có trở nên kinh khủng không/
/Tu tiên hiện đại à, kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá!/
/Mong chờ tập ba chính thức bắt đầu ~/
Khán giả đã đặt rất nhiều kỳ vọng đối với kịch bản mới đầy sáng tạo và bối cảnh thế giới không theo lẽ thường này, họ đã không còn tâm trạng để chế nhạo Lương Kiều nữa rồi. Họ đều đang thảo luận về kịch bản và thế giới, đánh cược lần này liệu Tống Sư Yểu có bị ekip chương trình chém nát dưới chân ngựa không.
Lương Kiều thở phào nhẹ nhõm, anh ta nhìn về phía một người phụ nữ: “Tống Sư Yểu giao cho cô đấy, nhất định phải trông chừng cô ta, để cô ta làm theo kịch bản.”
Người phụ nữ gật đầu: “Đạo diễn Lương cứ yên tâm đi!”
Người phụ nữ nằm vào trong khoang VR, cô ta là NPC người thật tạm thời. Nhân vật được nhập vào đương nhiên là bạn tốt của Tống Sư Yểu tại tông môn rồi, Lương Kiều đã nhìn thấy sự không thể kiểm soát của Tống Sư Yểu, vì vậy đã trực tiếp cử người vào giám sát Tống Sư Yểu.
...
Thế giới thực tế ảo.
Khi Tống Sư Yểu nhìn bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm của mình, cô liền biết là mình đã thắng rồi, cô đã giành lại được thời gian học tập của mình, đồng thời cô cũng biết Lương Kiều đã gửi cho cô một chiến thư mới.
Anh ta đã đẩy thế giới không theo lẽ thường mà lẽ ra phải xuất hiện sau tập bốn lên trước.
Thông thường mà nói, mỗi một mùa của chương trình phán xét tuy nói là có tám tập, nhưng trên thực tế hoàn toàn không có người bị phán xét nào có thể đi hết được tám tập. Bởi vì phán xét trong thế giới thực tế ảo quá đau khổ, sự suy sụp và tuyệt vọng hết lần này đến lần khác đã để lại vết thương nghiêm trọng về mặt tinh thần, cuối cùng hoàn toàn mất đi du͙ƈ vọиɠ sống tiếp, cơ thể cũng theo đó mà chết đi.
Tống Sư Yểu đã chết ở tập bốn, trong lịch sử của chương trình phán xét, người có thể chịu đựng đến tập bốn chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tống Sư Yểu đã được coi là người có ý chí mạnh mẽ hơn người rồi, nhưng cũng không thể chịu được đến thế giới không theo lẽ thường.
Mà sau khi người bị phán xét chết, đến tập tiếp theo sẽ để cho người bị phán xét mới tiếp tục, cho đến khi đủ tám tập. Nhưng họ cũng chỉ đi trên con đường thế giới thông thường đã đi trước đó.
Chi phí sản xuất của thế giới không theo lẽ thường đắt hơn rất nhiều rất nhiều so với thế giới thông thường, vì vậy mấy thế giới không theo lẽ thường đều khá quý giá. Ekip chương trình luôn coi chúng là báu vật của chương trình, thậm chí còn tuyên bố rằng không phải người bị phán xét nào cũng có tư cách đến.
Tống Sư Yểu cong mắt, nhóc mập cầm một miếng bánh rồi cắn, rất tốt, xem ra vị đạo diễn mới kia cuối cùng cũng nghiêm chỉnh với đối thủ như cô rồi.
Đây là một thế giới tu tiên hiện đại, nhưng mà kịch bản mới chuẩn bị cho cô là gì đây?
Tống Sư Yểu kiên nhẫn chờ đợi, tận hưởng sự cưng chiều không có giới hạn, muốn trăng là có trăng, muốn sao là có sao của người nhà. Họ nói muốn cô là trung tâm của vũ trụ, con cưng của cả thế giới, cô muốn cái thì nên có cái đó, cô cao cao tại thượng, là công chúa điện hạ.
Khi cô tám tuổi, sau khi một cao nhân thu phục được một con yêu quái đã moi tim hơn chục người ở thành phố C xong liền đến nhà cô, nói rằng cô có thiên linh căn, là kỳ tài tu tiên, muốn cô cùng họ trở về tông môn bái sư, cống hiến sức mạnh của mình cho đất nước.
Người nhà vừa khóc vừa cười, mở tiệc tưng bừng, lên báo, rút thăm trúng thưởng trên trang mạng xã hội, v.v... phô trương không kiêng nể gì, Tống Sư Yểu im lặng nhìn, trong lòng mơ hồ có chút phỏng đoán.
Tống Sư Yểu vừa để mặc cho họ làm, vừa lên mạng xem các trang web của những tông môn lớn, tông môn càng lớn thì trang web càng lớn, đương nhiên fans hâm mộ cũng càng nhiều. Bên trong còn có đủ link trang web do các tông môn khác nhau mở, buôn bán các loại bùa chú, vòng tay khai quang.
Một số môn phái nổi tiếng thì rất dè dặt, ví dụ như môn phái mà Tống Sư Yểu sắp được đưa đến, tên là phái Huyền Linh, là một môn phái lớn nổi tiếng, trước nay chưa từng thiếu đồ đệ, cư dân mạng đều là khóc lóc kêu la cầu xin được làm đệ tử ngoại môn*. Cũng có một số môn phái nhỏ lẻ, mua bảo hiểm cho, còn phát cả lương mà không ai muốn đến.
(*Đệ tử ngoại môn: Là những người đã chính thức là thành viên của môn phái nhưng chưa phải cao tầng)
Có rất nhiều người muốn tu tiên, nhưng người có tuệ căn thì đã ít lại càng ít hơn, càng không cần nói đến thiên tài tu tiên hiếm có như thiên linh căn. Do đó Tống Sư Yểu nhanh chóng nổi tiếng trong cả nước, cổ phiếu của công ty nhà họ Tống cũng tăng trưởng điên cuồng bởi vì điều này.
Sau ba ngày mở tiệc, Tống Sư Yểu được cao nhân kia đưa đi.
Phái Huyền Linh sở hữu một ngọn núi riêng của mình, Tống Sư Yểu và những đứa trẻ khác được đưa về bái sư học nghệ cùng nhau leo hơn một nghìn bậc thang.
“Mệt lắm à? Để tớ dắt cậu nhé.” Tống Sư Yểu đang từ từ leo bậc thang thì một cô bé trông bằng tuổi cô sát lại nói.
Tống Sư Yểu ngẩng đầu nhìn cô bé, dưới mắt lóe lên một tia kỳ quái.
“Được, cảm ơn.” Tống Sư Yểu không chút phòng bị gì nở một nụ cười yếu ớt và ngây ngô. Thật ra cô không hề mệt, dù mới chỉ tám tuổi nhưng cô vẫn luôn cố ý tập luyện sức khỏe, khỏe hơn rất nhiều so với những đứa trẻ cùng tuổi.
“Cậu tên là gì vậy?” Cô gái kia vừa kéo Tống Sư Yểu vừa hỏi.
“Tớ tên là Tống Sư Yểu. Còn cậu thì sao?”
“Tớ tên là Tần Mân.”
Thành lập tình bạn trên con đường leo nghìn bậc thang, sau khi đi lên, Tống Sư Yểu và Tần Mân ở chung phòng ký túc xá tạm thời.
Buổi tối, Tần Mân lấy trong ba lô ra một viên đá: “Yểu Yểu, cậu mau xem này.”
“Đây là cái gì vậy?”
“Đây là linh thạch, dùng để kiểm tra linh căn, ngày mai chúng ta kiểm tra rồi, sau đó được sắp xếp thầy dạy. Khi chúng ta đặt tay lên, linh thạch sẽ phát sáng, linh căn nào sẽ phát ra ánh sáng tương ứng, hỏa linh căn là màu đỏ, thủy linh căn là màu xanh lam, Yểu Yểu, cậu là thiên linh căn, chắc là sẽ phát ra ánh sáng trắng. Cậu mau đặt tay lên xem đi.”
Tống Sư Yểu đưa tay lên, tò mò nhìn viên đá.
Viên đá vẫn là một màu đen xì, không có chút phản ứng nào.
Nụ cười trên mặt Tần Mân dần dần thu lại, cô ta nghi hoặc nhìn Tống Sư Yểu: “Yểu Yểu? Cậu không phải là thiên tài thiên linh căn sao?”
Tống Sư Yểu gật đầu: “Ông lão râu trắng nói như vậy đó.”
“Nhưng mà không có phản ứng.”
“Ông lão râu trắng kia lừa tớ à?”
Tần Mân nghẹn họng, nói: “Ông lão râu trắng là Hà Phong trưởng lão của phái Huyền Linh, sao lại lừa cậu chứ, chắc là do thiên linh căn của cậu có vấn đề rồi. Một số người tuy rằng có linh căn, nhưng là linh căn chết, cũng giống như ruột thừa vậy, là thứ vô dụng trong cơ thể.”
Tống Sư Yểu: “Ruột thừa hữu dụng đấy, nhất là đối với những bạn nhỏ như chúng ta, trong ruột thừa có một lượng lớn bạch huyết bào, có miễn dịch...”
“Yểu Yểu!” Tần Mân đột nhiên tăng âm lượng lên, trong lòng vô cùng hạn hán lời, Tống Sư Yểu bị thiểu năng à? Vẫn không làm rõ được trọng tâm! Tần Mân căng thẳng lo lắng nói: “Yểu Yểu, cậu quên rồi sao? Ba mẹ cậu khiến cả thế giới đều biết chuyện cậu là thiên tài rồi, mấy bạn nhỏ cùng tới hôm nay cũng cảm thấy cậu rất lợi hại, nếu như bị phát hiện tất cả chỉ là hiểu lầm thì người dân cả nước sẽ nghĩ như thế nào hả? Ba mẹ cậu sẽ rất thất vọng, cậu sẽ rất mất mặt!”
Tống Sư Yểu giống như cuối cùng cũng nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, bắt đầu trở nên căng thẳng: “Thật, thật sao? Vậy phải làm sao đây?”
“Không thể để người khác biết chuyện này được!”
“Nhưng phải làm sao đây?”
“Cậu đừng lo lắng, để tớ nghĩ xem sao, trước tiên đừng nói cho người khác biết chuyện này, tớ nhất định sẽ giúp cậu.” Tần Mân nói.
Tống Sư Yểu gật đầu, cô chờ đợi.
Vì vậy, ngày hôm sau, trong cuộc kiểm tra linh căn khi gia nhập tông môn.
Khi đến lượt Tống Sư Yểu, Tống Sư Yểu đặt tay lên tảng đá to lớn, Tần Mân đứng bên cạnh cô, khẽ chạm vào đùi cô, Tống Sư Yểu chỉ cảm thấy một luồng nhiệt từ đùi truyền đến lòng bàn tay, hòn đá tỏa ra ánh sáng trắng chói lọi.
“Bốp bốp bốp bốp bốp...”
“Được đó!”
“Thiên tài, thực sự là thiên tài!”
“Thiên linh căn đó!”
Sư trưởng, sư huynh sư muội lập tức vỗ tay khen ngợi, đồng thời lộ ra ánh mắt hâm mộ.
Tống Sư Yểu nhìn Tần Mân, Tần Mân cũng nở nụ cười yên tâm, nói nhỏ: “Tớ nói là sẽ giúp cậu mà, ai bảo chúng ta đều là chị em tốt chứ?”
Tống Sư Yểu thu tay về, cụp mi mắt xuống.
Thì ra là như vậy, là kịch bản như thế này, trước tiên khiến cô được dòng họ cưng chiều đến mức kiêu ngạo, tự tôn, thích thể diện, người nhà mở tiệc lớn đưa cô lên chỗ cao, rồi lại sắp xếp một người giúp cô gian lận, khiến cô làm một thiên tài rởm, cho cô một tội danh có rửa cũng không sạch nổi. Khi bắt đầu livestream năm mười tám tuổi, chắc hẳn cũng là lúc thân phận thiên tài rởm này của cô bị vạch trần.
Nhưng suy tính như vậy vẫn chưa đủ uy lực, cũng không đủ thời gian livestream, hơn nữa Tần Mân chắc là NPC người thật tạm thời, vậy còn phán quan minh tinh thì sao? Người nhà cũng phải có chỗ cần dùng tới.
Vì vậy, có lẽ khi cô buồn bã trở về nhà và muốn tìm cảng tránh gió để an ủi bản thân thì sẽ có một người thay thế cô đến hắt nước lạnh vào người cô, khiến cô càng suy sụp hơn? Đạo diễn đều sẽ tránh trùng với kịch bản của những đạo diễn khác, nếu đã cho thiên kim thật và thiên kim giả rồi, vậy thì, thân phận có thể khiến cô suy sụp và phẫn nộ hẳn là thế thân phải không? Trong dòng họ sẽ có một thế thân của cô.
Ừm, cảm ơn Tần Mân nhé, kịch bản không tồi đâu, ít nhất nó cũng mới mẻ. Dù sao thì những kịch bản trước kia của chương trình phán xét đều là cho người bị phán xét một môi trường tăm tối và gian nan nhất.
Thật ra không biết kịch bản cũng có thể phá được thế cục, nhưng mà nếu như biết trước kịch bản thì có thể tiến hành đả kích một cách chính xác, càng nhanh càng ổn định và càng sảng khoái hơn. Đây là vấn đề liên quan đến sự sống chết của cô, đương nhiên cô phải chuẩn bị vẹn toàn.
Nếu bây giờ đã biết được kịch bản rồi, thì có thể không cần lãng phí thời gian nữa.
Sau khi Tần Mân kết thúc thụ ấn, khi đến lượt Tống Sư Yểu, Tống Sư Yểu đột nhiên giơ tay lên.
Tần Mân đột nhiên trở nên căng thẳng, Tống Sư Yểu sẽ không đột nhiên muốn nói chuyện thiên linh căn của mình đã chết rồi đấy chứ?
“Em không muốn gia nhập phái Huyền Linh.” Tống Sư Yểu nói.
Tần Mân khẽ thở phào nhẹ nhõm, kéo tay Tống Sư Yểu: “Yểu Yểu, cậu đang nói gì thế?”
Người của phái Huyền Linh hai mặt nhìn nhau, một người thay mặt phái Huyền Linh phái ôn hòa hỏi: “Tại sao em lại không muốn gia nhập phái Huyền Linh thế?”
Tống Sư Yểu: “Hôm qua em đã tìm hiểu một chút về phạm trù giảng dạy của phái Huyền Linh rồi, không có điều mà em cần.”
“Ồ? Phái Huyền Linh của chúng ta là một trong những danh môn lớn nhất của đế quốc, đan dược, bùa chú, trận pháp, phép thuật gì cũng có, em muốn gì mà không có chứ?”
Tống Sư Yểu nói: “Em muốn làm Kiếm tu.”
Phái Huyền Linh:...
Tần Mân vội vàng nói: “Yểu Yểu, cậu làm gì vậy? Kiếm tu... cậu đọc nhiều tiểu thuyết quá rồi đúng không? Kiếm tu vô cùng yếu ớt, cũng không có mấy môn phái. Cậu lên mạng mà xem, môn phái Kiếm tu tuyển người mới, mua bảo hiểm cho, còn phát lương tám nghìn tệ một tháng mà cũng không có ai đồng ý đi học! Cậu là thiên linh căn, đi làm Kiếm tu rất lãng phí!”
Sao Tần Mân có thể để Tống Sư Yểu chạy đi làm Kiếm tu được, đương nhiên cô phải ở đây làm thiên tài rởm, đợi mười năm sau, livestream bắt đầu, để cho khán giả nhìn thấy dáng vẻ không biết xấu hổ, nhếch nhác, khó coi của cô chứ.
Vậy là, Tần Mân nắm chặt lấy tay của Tống Sư Yểu, nhìn về phía sư trưởng của phái Huyền Linh: “Yểu Yểu còn bé, chưa hiểu chuyện, mong mọi người đừng so đo với cậu ấy ạ. Hôm qua cậu ấy còn nói muốn vào phái Huyền Linh, cũng không biết sao đầu lại đột nhiên điên rồ cái gì, người dân cả nước đều biết cậu ấy gia nhập phái Huyền Linh mà.”
Một vị trưởng lão của phái Huyền Linh nhìn Tống Sư Yểu: “Vậy sao?”
Tống Sư Yểu vừa định phủ nhận thì đột nhiên phát hiện cổ họng của mình đã bị một luồng khí chặn lại, không thể phát ra tiếng được. Cô lập tức nhận ra đó là Tần Mân.
Tần Mân nắm chặt tay Tống Sư Yểu, Tống Sư Yểu cố gắng thoát ra, nhưng lại không vùng ra được.
Tần Mân nói: “Thầy xem, cậu ấy muốn gia nhập phái Huyền Linh.”
Mặc dù phái Huyền Linh có hơi bất mãn với những gì Tống Sư Yểu vừa nói, dù sao thì Kiếm tu cũng là người tu tiên yếu ớt nhất trong thế giới này, Tống Sư Yểu lại nói rằng muốn chọn môn phái Kiếm tu mà không gia nhập vào phái Huyền Linh, đây không phải là làm họ mất thể diện à? Nhưng mà nể tình cô là thiên linh căn, tuổi còn nhỏ, có thể đúng là tư duy trượt dốc, nói chuyện không suy nghĩ, cho nên vẫn quyết định không so đo nữa.
“Được rồi, nhưng sau này nhớ kỹ cẩn trọng trong lời nói và việc làm của mình. Qua đây đi, thụ ấn cho em.”
“Thụ ấn” cũng đồng nghĩa với đóng dấu, nhưng mà con dấu này được đóng trong cơ thể người, dù sao thì thế giới tu tiên này cũng là ở xã hội hiện đại, không giống như thế giới cổ đại pháp luật không thể quản đến được, có thể gϊếŧ người cướp đồ, tranh giành bí tịch gì đó.
Để đảm bảo hòa bình xã hội, mỗi một môn phái sẽ thụ ấn cho đệ tử của mình, sau khi thụ ấn có nghĩa là người này là người của môn phái họ, không được phản bội, không được tu luyện thứ của môn phái khác. Như vậy sẽ có thể diệt tận gốc việc ngấp nghé bí tịch của môn phái khác rồi đi trộm đi cướp.
Vì vậy, nếu như Tống Sư Yểu thụ ấn, hoặc là cô chính là đệ tử của phái Huyền Linh, hoặc là chỉ có thể từ bỏ việc tu tiên, làm một người bình thường.
Tần Mân nắm chặt tay của Tống Sư Yểu không cho cô thoát ra, thậm chí Tống Sư Yểu còn cảm thấy tay chân không tự chủ được, bị cô ta cưỡng ép dẫn đến trước mặt trưởng lão.
Tống Sư Yểu trên trán đổ mồ hôi lạnh, nhìn thấy bàn tay trước mặt sắp ấn lên trán mình...
“Nương tay!” Một tiếng gầm thét mạnh mẽ vang lên.
Bàn tay đang sắp ấn lên trán Tống Sư Yểu chợt dừng lại.
Tần Mân giật nảy mình, buông lỏng tay ra, Tống Sư Yểu nhân cơ hội thoát ra, bỗng chốc cổ họng và tứ chi khôi phục như cũ, cô nhanh chóng lùi lại phía sau, tránh xa cô ta một chút.
Chỉ nhìn thấy một người đàn ông đầu trọc đeo kiếm sau lưng, mặc quần bò lao ra từ bậc thang nghìn bậc, chạy tới.
Là một Kiếm tu, vừa xuề xòa vừa không có khí chất.
Người của phái Huyền Linh tỏ vẻ vô cùng chê bai.
“Chuyện gì vậy?”
Người đàn ông đầu trọc cười nói: “Xin lỗi mọi người, xin lỗi mọi người, tôi đến muộn mất rồi! Thật ngại quá các vị của phái Huyền Linh, tôi đến đón đệ tử của môn phái chúng tôi.”
“Hoang đường, đệ tử các người sao có thể ở chỗ chúng tôi được?”
“Không phải là đây sao!” Người đàn ông đầu trọc nhìn Tống Sư Yểu.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tống Sư Yểu, Tống Sư Yểu xoa xoa cánh tay bị nắm đến đau nhức của mình, đi tới bên cạnh người đàn ông đầu trọc, ngoan ngoãn chắp tay nói với người của phái Huyền Linh: “Cảm ơn các vị trưởng lão đã yêu mến, nhưng em đã quyết định làm Kiếm tu rồi.”
“Tống Sư Yểu! Cậu bị điên đấy à? Mau quay lại!” Vẻ mặt của Tần Mân méo mó, chạy tới kéo Tống Sư Yểu.
Tuy nhiên, cô ta còn chưa chạm vào Tống Sư Yểu thì người đàn ông đầu trọc đã đưa tay ra rồi ngăn cô ta lại, tách cô ta và Tống Sư Yểu ra.
“Ngại quá bạn nhỏ à, chúng tôi đã làm xong thủ tục nhập môn cho Tống Sư Yểu rồi, nhóc có thể kiểm tra trên trang web của cơ quan chính phủ liên quan nhá, tuy rằng vẫn chưa thụ ấn, nhưng đã là người của chúng tôi rồi. Tôi có thể hiểu được thiên tài thiên linh căn rất hấp dẫn, nhưng mà phái Huyền Linh là một môn phái lớn, có rất nhiều đệ tử tuổi trẻ tài cao, hẳn là sẽ không đến mức miễn cưỡng một đứa trẻ không có mong muốn gia nhập đâu nhỉ?”
Sắc mặt của người trong Huyền Linh rất khó coi, mạnh mẽ khoát tay: “Hừ, đương nhiên phái Huyền Linh chúng tôi sẽ không ép một đứa bé không có ý gia nhập. Mau dẫn đi đi, đừng cản trở công việc của chúng tôi!”
“Được thôi được thôi.” Người đàn ông đầu trọc cười toe toét, cúi người bế Tống Sư Yểu lên rồi rời đi, cứ như đang sợ bảo bối bị cướp mất vậy. Không phải là bảo bối thì là gì? Đúng là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, họ vừa nhận được tin tức là lập tức mua vé máy bay bay tới, không ngừng vội vàng lên đường, chỉ sợ sẽ đến muộn. May mà đến kịp lúc!
“Tống Sư Yểu!” Tần Mân muốn đuổi theo nhưng đã bị người của phái Huyền Linh kéo lại, Tần Mân đã được thụ ấn rồi, đã là người của phái Huyền Linh, đương nhiên không thể chạy được.
Tống Sư Yểu một tay đặt lên cái đầu trọc, cong mắt vẫy tay với Tần Mân, thấp thoáng nhìn thấy khuôn mặt méo mó vì tức giận của cô ta.
Các môn phái lớn đều có trang web của mình, dù Kiếm tu là môn phái nhỏ nhưng vẫn có, bởi vì khao khát nhân tài, thậm chí còn chấp nhận đăng ký qua mạng. Tống Sư Yểu đã đăng ký qua mạng trước rồi, đồng thời yêu cầu họ đến phái Huyền Linh đón cô.
Cũng may là nhà họ Tống khoe khoang cô đến mức ai cũng biết, cô vừa nói, môn phái Kiếm tu này đã lập tức đảm bảo nhất định sẽ đến đón cô đúng giờ.
Những thứ như bùa chú, trận pháp, nghe thì rất lợi hại, nhưng mà đây là thế giới thực tế ảo, trong thể giới thực không có thứ huyền diệu như linh lực. Tới tập sau sẽ thay đổi bối cảnh thế giới và hệ thống sức mạnh, cũng không dùng được, vậy thì cô mất thời gian này học những thứ này làm gì chứ?
Trong tập trước cô đã quyết định học cách sử dụng vũ khí trong tập này rồi, dùng các vũ khí lạnh như kiếm, roi, v.v.. đều nằm trong sự lựa chọn của cô. Vốn dĩ nếu là ở thế giới khác, cô có thể phải lo lắng về việc tìm đại sư thực thụ để học hỏi, bây giờ ấy mà, có đại sư của một môn phái có thể dạy cô đấy.
Thế giới này có thể gọi là kịp thời đúng lúc đối với cô, cảm ơn đạo diễn Lương Kiều rất nhiều
Mà còn nữa, ai nói Kiếm tu yếu chứ?
Thế giới thực tế ảo được thiết kế bởi những người trong thế giới thực, hệ thống sức mạnh cũng được xây dựng bởi những chuyên gia xây dựng mô hình của thế giới thực. Nhưng trong thế giới thực không có những thứ như linh lực, cũng không có bí tịch, vậy thì chuyên gia dựng khung xây dựng như thế nào đây?
Tống Sư Yểu không biết về những môn phái khác, nhưng Kiếm tu thì khá thú vị. Bởi vì môn phái Kiếm tu đã công bố một phần bí tịch của môn phái lên trên trang web của mình, hy vọng có cao thủ nhân gian có thể giúp họ giải các “mật mã” này.
Tống Sư Yểu vừa hay có thể giải được những “mật mã” đó, cô sống trong thế giới này, trời sinh nên là một Kiếm tu.
...
Thế giới thực.
Trong trường quay chương trình phán xét, các nhân viên nhận được tín hiệu Tần Mân gửi tới, Lương Kiều ngay lập tức bảo người thả Tần Mân ra.
“Chuyện gì thế hả?” Lương Kiều nghiến răng nghiến lợi, trong dòng chảy thời gian của thế giới thực, Tần Mân vừa mới vào chưa được bao lâu là đã ra ngoài rồi. Anh ta bảo Tần Mân một khi Tống Sư Yểu làm ra chuyện gì vượt ngoài kế hoạch thì lập tức phát cảnh báo, đi ra báo cáo.
Vậy là người phụ nữ Tống Sư Yểu đó lại làm ra chuyện gì rồi!
“Cô ta nhất quyết đòi đi làm Kiếm tu!” Tần Mân nghiến răng nghiến lợi nói. Vốn dĩ nếu như cô ta không bị thụ ấn thì có thể đi theo giám sát Tống Sư Yểu, nhưng cô ta lại bị thụ ấn mất rồi. Theo như quy định của thế giới thực tế ảo, cô ta chính là người của phái Huyền Linh, không thể chuyển thành Kiếm tu được.
Lương Kiều: “Cô ta bị bệnh đấy à? Cô ta cũng không có linh căn, ở thế giới đó Kiếm tu lại yếu như vậy, làm Kiếm tu cái gì?!”
“Cái này ai mà biết được chứ, bây giờ phải làm sao đây sếp?”
Lương Kiều: “Cô vào trước đi, tôi đi tìm thêm người trông chừng Tống Sư Yểu.”
Lương Kiều lại cử một NPC người thật tạm thời vào trong để làm sư đệ giả của Tống Sư Yểu, làm thiết bị giám sát cô mới là thật vào.
Ngồi trên ghế, Lương Kiều vẫn không thể hiểu được, đồng thời đột nhiên bắt đầu tò mò, mười năm sau rốt cuộc Tống Sư Yểu sẽ xuất hiện bằng một tư thái như thế nào. Dù sao thân phận người bình thường của cô sẽ không thay đổi, cô không có linh căn, được định trước là không thể tu tiên, sao lại đi làm Kiếm tu chứ? Hơn nữa cô không hề kịp thời đính chính chuyện mình không phải là thiên tài, cho nên mười năm sau, cô vẫn phải đối mặt với sự chất vấn của người khác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.