“Châu Châu?” Giọng nói kinh ngạc và quan tâm của Văn Quốc Hoa vang lên bên tai Văn Châu Liên. Vừa rồi con bé đang làm gì vậy? Con bé bị điên rồi sao?
Văn Châu Liên như bắt được chiếc phao cứu sinh, cô ta vội vàng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy khuôn mặt của ba mình với đôi mắt đầy quan tâm liền nhào vào trong ngực ông ta tìm chỗ che chở cho mình: “Ba! Ba cứu con, hu hu hu…”
Lê Hân nhìn cảnh này chỉ cảm thấy máu dồn lên não, lập tức chạy tới kéo cô ta: “Cút ngay!”
“Không! Ba ơi!”
Văn Anh Đình: “Mẹ! Mẹ bình tĩnh đi, nhiều người đang nhìn đó...”
Lúc này Lê Hân càng chán ghét Văn Châu Liên thêm nữa. Bà ta buông tay, lạnh lùng nhìn Văn Châu Liên: “Để xem cô còn có thể lừa người khác được bao lâu.”
Đợi tới khi Văn Anh Đình và Văn Quốc Hoa xem video rồi tận mắt chứng kiến những gì cô ta đã làm đã nói, xem họ còn có thể ấm áp với cô ta nữa không!
Văn Châu Liên chấn động, ôm chặt lấy Văn Quốc Hoa, trong lòng tràn đầy sợ hãi.
Tống Sư Yểu và Evans đi ngang qua gia đình ồn ào này, không thèm quan tâm đến trò hề của họ. Cuối cùng Lê Hân không nhịn được mà lên tiếng: “Sư Yểu...”
Tống Sư Yểu dừng lại, Lê Hân đi về phía trước vài bước, nói lắp bắp: “Mẹ còn chưa cảm ơn con. Mẹ có thể mời con một bữa được không?”
Bà ta nói lời cảm ơn là chỉ việc Tống Sư Yểu đã cứu mình lúc trước.
“Không cần đâu bà Lê, tôi đâu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-quy-nay-toi-nhan/660034/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.