🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thấy Lý Đạt Đạt chạy về phía Tống Sư Yểu, Văn Châu Liên ngẩn ra, lập tức nhận ra Lý Đạt Đạt có ý gì nên sắc mặt cô ta dần trở nên khó coi.

Vệ Ngôn đi tới, nhỏ giọng trao đổi với cô ta: “Lý Đạt Đạt đang bày tỏ tuyệt giao với chị đấy hả? Tống Sư Yểu đập chậu cướp hoa của chị à?”

“Câm mồm đi, cậu còn biết làm gì ngoài lắm mồm hả? Lãng phí vị trí của công ty!” Văn Châu Liên đang bực bội nên không rảnh bận tâm công chúng trong thế giới hiện thực thấy cảnh này thì sẽ phản ứng như thế nào. Thực ra cô ta cho rằng khán giả nhất định sẽ đứng về phía mình, bởi vì Vệ Ngôn thật sự là phế vật. Anh ta đã làm gì? Anh ta chẳng làm gì hết! Chẳng có một xíu xiu tác dụng nào.

Vệ Ngôn bị răn dạy “trước mặt mọi người” nên cảm thấy hơi mất mặt, cũng rất khó chịu. Nói cứ như thể cô ta làm nhiều cỡ này sẽ có tiến triển gì ấy, chẳng phải cũng vô ích hay sao? Cũng vô tích sự y chang mình mà thôi.

Nhưng Văn Châu Liên là tiền bối, anh ta chỉ có thể nhẫn nại: “Tôi cũng cảm thấy tôi lãng phí vị trí của công ty, xin lỗi. Tiền bối có nhiều ý tưởng nên hãy nhanh chóng nghĩ xem làm thế nào để vãn hồi địa vị của chị thì tốt hơn. Bây giờ Tống Sư Yểu đã thành leader của đội ngũ này rồi đấy.”

“Chuyện dễ như đùa.” Văn Châu Liên liếc xéo khinh thường. Tống Sư Yểu có thể cướp uy tín của cô ta, nhưng không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-quy-nay-toi-nhan/660029/chuong-60.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cái Quỳ Này, Tôi Nhận!
Chương 60
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.