Vì những thứ trong tay anh nên mới để ý tới anh, rõ ràng hợp logic hơn so với việc cảm thấy anh lấp lánh đến lạ.
Tống Sư Yểu cụp mắt, mím chặt môi, một lúc lâu sau mới ngước mắt lên, nhìn anh nói: “Hiện giờ chúng tôi muốn một thứ khác.”
“!!! Cô ấy thừa nhận rồi kìa!”
“Hu hu hu hu tôi khóc hu hu hu hu.”
“Vãi mẹ, tôi bị tình yêu ngược ở chương trình phán xét luôn này!!”
Giang Bạch Kỳ cảm thấy có chút mất mát, nhưng cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm, như vậy, rất tốt. Anh không cần phải lo được lo mất nữa.
“Thứ gì?”
“Trước robot côn trùng, anh đã làm một chiếc mũ giáp. Chúng tôi muốn kỹ thuật nòng cốt của thứ đó.”
“Được.” Giang Bạch Kỳ không chút do dự, lấy ra một bản thiết kế nhăn nhúm trong góc tường, còn có một ổ USB. Anh đưa cho Tống Sư Yểu: “Dùng làm trao đổi, dù cô đi đâu, tôi cũng muốn đi theo cô.”
Tống Sư Yểu nhìn anh với vẻ phức tạp một lúc, cầm đồ vật rồi xoay người đi.
Giang Bạch Kỳ nhìn bóng dáng của cô, có một cảm giác như bản thân làm gì sai rồi chọc giận Tống Sư Yểu, anh há hốc mồm nói không nên lời, chỉ có thể đứng ngây ra tại chỗ, nhìn cô biến mất khỏi tầm mắt mình.
Trên lầu, một nhà ba người vẫn đang lo lắng, ngó đầu xuống tầng hầm. Lúc thấy Tống Sư Yểu đi lên, rõ ràng đã thả lỏng hơn chút, nhưng vẫn vô cùng căng thẳng.
“Cô Tống... cô, cô bị nó bắt cóc sao?”
Tống Sư Yểu cực kỳ kinh ngạc, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-quy-nay-toi-nhan/660001/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.