Thư đường [25/12/21]
Văn Nhân Liên cười ôn nhu lại không nhiệt tình quá phận, cho dù là hỏi loại chuyện này, cũng sẽ không khiến người ta sinh ra ác cảm.
Nếu Khuông Chính là một ngọn núi, Cát Chúc là một làn gió mát, vậy thì Văn Nhân Liên chính là một con hồ ly giảo hoạt. Cậu ta không định bắt tay xem bói từ sở trường bói toán, cũng hoàn toàn không âm thầm quan sát giống Trác Trọng Thu, mà là đặt cái phần tò mò này ở bên ngoài, hỏi ra một câu cứ tưởng dễ trả lời, nhưng rồi không dễ trả lời như vậy.
Giang Lạc đương nhiên chưa từng lên giường với Trì Vưu.
Câu hỏi này thật ra chỉ có một đáp án, bản thân Văn Nhân Liên cũng biết. Bởi vì trong câu chuyện Lục Hữu Nhất và Diệp Tầm kể lại, sau khi Trì Vưu chết Giang Lạc mới ý thức được bản thân yêu Trì Vưu.
Lúc Trì Vưu còn sống, Giang Lạc sao có thể lên giường với Trì Vưu được?
Có điều……
Giang Lạc chống cằm, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Ánh nắng ban mai xuyên qua ô cửa kính nghiêng nghiêng chiếu rọi cậu, tháng năm tốt đẹp tĩnh lặng, yên an bình thản. Ngoài cửa sổ đột nhiên có một con chim sẻ nho nhỏ bay tới, chim sẻ nhẹ nhàng đậu trên bệ cửa bên người Giang Lạc, đôi mắt như hạt đậu đen láy lẳng lặng nhìn Giang Lạc.
Giang Lạc thuận tay xoa xoa chim sẻ nhỏ, nhìn khí may mắn màu vàng giữa không trung, dưới loại phong thuỷ bảo địa này, loại quỷ vật như Trì Vưu này dùng cách gì đi chăng nữa cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-mong-muon-song-cho-chet-nay/224724/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.