Tác giả: Thời Diệp Chi Bình
Editor: Bánh Bao/Beta: Padu
Nhưng không chờ anh kịp nghĩ xa hơn, di động trong túi đã đổ chuông. Nhìn hàng chữ Trung Tâm Sức Khỏe Tinh Thần trên màn hình, Nguyên Triết vô thức giãn mặt: "Vâng?"
"Vâng, chào anh, xin hỏi anh là Nguyên Triết ạ?" Giọng nữ đầu kia hỏi xác nhận.
"Đúng vậy. Thư Mông có vấn đề gì sao?" Nguyên Triết giành hỏi trước.
"Là thế này, bệnh nhân Thư Mông giường số 307 ban nãy bỗng dưng gọi chúng tôi, còn nhờ gọi điện cho anh..."
Bên kia chưa nói xong mà Nguyên Triết đã chen lời: "Cảm ơn! Tôi tới ngay!"
Cô y tá ngơ ngác: "Ồ, vâng ạ." Đáp xong mới phát hiện người ta ngắt máy từ đời nào rồi.
Gấp dữ vậy hả?
Nguyên Triết cúp máy thì thấy bé vẹt đã hoàn toàn tỉnh táo, hiện đang cúi đầu chuốt lông. Đây là động tác mà Thư Mông không bao giờ làm khi ở trong cơ thể nó.
Anh ngắm nghía mấy bận rồi hỏi nhân viên y tế cạnh đó xem bé vẹt được xuất viện chưa. Nhân viên y tế bảo sau khi khám và băng bó vết thương thì trên cơ bản không còn gì đáng ngại, chỉ cần chú ý chăm sóc và giữ các vết xước nhỏ trên da sạch sẽ là được. Việc nhóc con hôn mê cũng tạm thời không tra ra vấn đề gì lớn, cần quan sát là chính.
Cảm ơn bác sĩ, Nguyên Triết liền mang vẹt Manh Manh đi.
Nói đến cũng lạ, nó chưa từng ở cùng Nguyên Triết nhưng lại chẳng ồn ào lo sợ, cứ như biết anh rồi vậy. Tuy nhiên, để an toàn, anh vẫn đeo sợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-may-nhai/1713959/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.