Tác giả: Thời Diệp Chi Bình
Edit: Bánh Bao/ Beta: Padu
Mặc dù giờ phút này ý nghĩa những lời đó không hẳn như Thư Mông kỳ vọng, nhưng cô vẫn cảm nhận được vị ngọt ngào.
Có điều ngay lập tức, cô tự cảnh cáo bản thân.
Đến nữ chính xinh đẹp mỏng manh Nguyên Triết còn lạnh nhạt từ chối thẳng thừng. Điều kiện của anh lại tốt như vậy. Nào có chuyện thiếu người theo đuổi?
Ấy thế anh vẫn mãi độc thân ngần ấy năm.
Ngoài ra theo những gì Thư Mông quan sát được trong khoảng thời gian ở chung sớm chiều này, Nguyên Triết dường như không hứng thú với nữ cũng chẳng hứng thú với nam.
Nếu buộc phải nói, có khi anh là "vô tính"* trong truyền thuyết không chừng —— chính là kiểu người ai cũng không yêu.
[*Vô tính: Không có cảm giác với tình dục, giống hòa thượng.]
Trừ ông nội và dì Ngọc tương đối thân thiết, Nguyên Triết gần như lạnh nhạt xa cách với loài người. Thế mà lại hết sức nuông chiều một con vẹt nuôi như cô.
Trước kia chưa biết cô là người, anh thường xuyên đến đùa cô, cẩn thận sấy lông cho cô. Nội việc bỏ tâm bỏ sức như thế cũng đã khác biệt rất lớn.
Vấn đề này tuy rất đáng nghi, nhưng hiển nhiên bây giờ không phải lúc giải đáp thắc mắc.
Hồn Thư Mông xuất ra quay về một chập, lại phát hiện Tần Ti Vũ vẫn đứng đực ra đằng kia. Đường mình muốn đi bị cô nàng và đám người xem nháo nhiệt chặn mất, tự dưng Thư Mông thấy bực bội.
Cô thật sự rất lo tình trạng vết thương của Hoét đen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-may-nhai/1713935/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.