Lúc Từ Thạc đẩy toa ăn ra khỏi thang máy, lại vừa hay gặp được cô họa sĩ đi tới.
Cô mặc một chiếc váy hai dây màu be và đội mũ nồi, ngọt ngào mỉm cười với hắn, trên tay còn ôm một quyển ký họa trong lòng, thoạt nhìn giống như là vật bất ly thân.
“Chào buổi sáng, anh định đưa bữa sáng cho Quách thiếu gia sao?” Cô gái chào hỏi xong liền hỏi.
“Ừm.” Từ Thạc gật đầu, đẩy xe ăn ra khỏi thang máy.
“Vậy em đi với anh.” Cô gái ôm quyển ký họa bước đến bên gần hắn nói.
Từ Thạc nghiêng người liếc cô một cái, không nói gì, cô gái họa sĩ liếc nhìn bữa sáng trên toa ăn, lại hỏi: “Em ăn trước được không?” “
“Bữa sáng của em ở phía dưới.” Từ Thạc nói.
Cô gái quay đầu nhìn về phía đại sảnh, trên khuôn mặt ngọt ngào lập tức hiện lên biểu tình ghét bỏ: “Thôi bỏ đi, hiện tại không muốn tới đó xem người phụ nữ kia làm bộ như thế nào, em nhất loại người thích khoe khoang cảm giác ưu việt."
Từ Thạc không nói gì, tính cách bên trong của ba người phụ nữ này thật là mỗi người một vẻ, cơ mà được cái mã GEN đều cho họ một vẻ ngoài hoàn hảo.
Hai người đi vào hành lang trái thứ hai, đi tới chỗ sâu nhất trong hành lang tràn ngập bầu không khí u ám, phòng ngủ chính nơi thi thể nằm cũng không có cảm giác u ám như vậy.
"Thiếu gia, tôi mang bữa sáng tới cho cậu." Từ Thạc tiến lên gõ cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-kich-ban-sat-nhan-nay-tuyet-doi-co-van-de/3077464/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.