Hắn đi thư phòng, đi kiếm cái không gian tĩnh lặng mà hắn mong muốn. Căn phòng được thiết ra sang trọng nhưng cũng rất tao nhã không làm lố.
Nguyên Chính Thất dựa thân mình vào ghế ngả ra sao, mi mắt dần dần đóng lại nhưng bỗng bật dậy. Trong đầu hắn lại hiện ra hình ảnh đó những thứ mà dù là kẻ lãnh khốc cũng muốn quên.
Hắn châm điếu thuốc hút một hơi nhả ra không trung làng khóc mờ ảo. Lấy trong hộc tủ một bức hình, một cô gái mái tóc đen mượt cười rất tươi, gương mặt hồng hào khuynh thành. Ai nhìn vào cũng mê.
Giữa tâm trạng không vui này ai cũng cần chút men say cho mình.
"Mẫn Nhi lấy tôi ly rượu vang!" Lời nói vô ý thoát ra như một thói quen. Hắn quay sang nhìn về phía cảnh cửa như mong chờ điều gì đó. Nhưng hiện giờ cô vẫn còn đang ở dưới hầm.
Hắn đi xuống hầm, vào căn phòng nơi mà Mẫn Nhi đang chịu cơ quằn quại.
Lấy thứ đồ chơi đó ra, hắn đá vào cặp mông đã đỏ máu.
"Nhanh đi hầu hạ ta!" Hắn lạnh lùng quát.
Mẫn Nhi tự biết thân biết phận, gáng ngồi dậy cố gằng kìm lại cơn dục vọng do thứ đồ chơi đó gây ra nãy giờ. Mặc thân thể cô vẫn cố gắng nấu đồ ăn cho hắn
Thức ăn cô làm rất hấp dẫn có thể sánh với đầu bếp thượng hạng. Tâm trạng không tốt dù ăn bao nhiêu cũng chẳng ngon. Hắn đẩy toàn bộ thức ăn lên người cô.
"Hừ! Đồ ăn của rác mãi mãi là rác!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-gia-cua-yeu/2177463/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.