Nắng sớm chiếu quá khe cửa, hai thân người đang trần truồng, chàng trai ôm chặt cô gái mảnh mai, sắc mặt tái nhợt trong lòng. Tấm ga trắng có một vết đỏ, đỏ thấm cả một mảng lớn.
"Ưm.." đôi lông mi lãnh khốc rung động. Hắn từ từ mở mắt sau cơn hoan lạc. Tác hại từ rượu bia khiến đầu hắn rất đau. Bất giác quay sang nhìn người bên cạnh mà nhíu mày.
" Bái Mẫn Nhi!!" Hắn lạnh lùng nói lớn. Bị kêu tên nên Mẫn Nhi nhanh chóng bật dậy. Nhìn sang đã thấy mặt hắn tối sầm.
Cơ thể tự nhiên run lên.
"Hừ! Nhân lúc tôi say mà quyến rũ. Giờ sợ rồi à!" Lời nói đầy khinh bỉ thốt ra. Hắn nhanh chóng lấy tay bóp cổ Mẫn Nhi không thương tiếc. Chỉ vì một lí do mà hắn làm vậy, từng hứa với bản thân ngay ngày sinh nhật cô sẽ không bao giờ ân ái với ai. Hắn là kẻ giữ lễ nghĩa mà giờ lời hứa cón giữ không được, thì sao giữ được cô.
"Em...kh..ông..có.." từng lời nói thốt ra nặng nề.
Nguyên Chính Thất hất mạnh cô sang một. Vẫn còn đây cơn đau dưới phần hạ thân, Mẫn Nhi chỉ biết cắn môi chịu đựng. Chỉ một chút nữa thôi... cô sẽ hoàn toàn thoát khỏi địa ngục trần gian này!.
Hắn bước xuống khỏi giường với tâm trạng trầm đến đang sợ. Gần đây cô cứ làm hắn bực bội. Bước đi như một vị vua, hắn không để tâm đến vệt máu kia hay cô gái nhỏ đang nằm đó với trái tim rỉ mau của cô.
Cơ thể Mẫn Nhi nặng nề bước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-gia-cua-yeu/2177459/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.