Chiếc xe đang dừng ngay một căn biệt thự theo kiến trúc Châu Âu sang trọng. Bái Mẫn Nhi vừa nhìn vào thì loạt kí ức hùa về, đây là Địa Ngục Trần Gian của cô. Đôi mắt cô có chút vị đợm buồn...
"Á"
Ngay khi vừa ra khỏi xe Nguyên Chính Thất liền bế cô vào. Khuông mặt vẫn vậy chả có tí cảm xúc nào.
Còn Bái Mẫn Nhi thì nằm ngoan trong lòng hắn, lần đâu tiên cô được cảm giác như này dù bản thân chỉ là thế thân.
"Cạch" hắn mở cửa bước vào căn phòng của mình. Cũng chính là nơi mà Bái Mẫn Nhi xưa kia ở.
"Ưm..um.." Nguyên Chính Thất vừa vào liền đè Trần Khả Quyên(giả),hôn tới tấp như một con sói đói lâu ngày.
"Kh..oan..ưm..u.."
Cánh tay không phận sự mò vào chiếc áo thun trắng. Từ từ áo ngực bên trong bên trong cũng bị hắn cởi ra.
Nguyên Chính Thất xoa nắn bầu ngực căng tròn đủ thứ kiểu. Ở trên vẫn không ngừng hôn Trần Khả Quyên(giả).
"Ha.." Cô bị hắn hút hết dưỡng khí mới nhả ra.
Không bao lâu, cả hai người đều lõa thể.
Theo thời gian, cơ thể hắn càng ngày to lớn hơn, cơ bắp cũng săn chắc.
"Anh nhớ em lắm! Khả Quyên!" Nguyên Chính Thất nói sát bên tay cô với giọng đầy cưng chiều.
"Ưm..um..."
Hắn không nhanh không chậm cho ngón tay mình vào. Những ngón tay khẩy đảo tiểu huyệt nhỏ bé của cô.
"Ưm.. Thất..u.." Trần Khả Quyên(giả) ngượng ngạo rên ra những tiếng dâm đãng. Tiểu huyệt bị trêu chọc làm cho dục vọng của cô cũng dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-gia-cua-yeu/2177457/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.