Chương trước
Chương sau
Vân Ca thấy tiểu đồ đệ đem linh lực hệ mộc mà nàng mất rất nhiều linh lực mới khống chế được hấp thu xong, mà về sau cũng không chống cự linh lực nữa, Vân Ca thở dài, tiểu đồ đệ thuần âm chi thể cùng linh mạch hệ mộc đều có tương quan đến linh lực, nếu như tiểu đồ đệ không muốn hấp thu, cũng là vấn đề phi thường phiền phức a!
Có thể là bởi vì mới vừa hấp thu một bộ phận linh lực, thân thể được linh lực tư nhuận, khuôn mặt nhỏ đã không có loại cảm giác cứng nhắc, mà mang theo chút mờ mịt, cằm của tiểu đồ đệ thật nhọn, trên khuôn mặt nhỏ cũng không có thịt gì phối hợp với đôi mắt ngập nước kia khiến nó càng thêm to. Dáng vẻ mơ mơ hồ hồ làm cho người ta đau lòng đến trong tâm khảm.
"Di, sư huynh, ở đây còn có những người khác!" Một giọng nói hoạt bát truyền tới.
Vân Ca nghe được thanh âm phản ứng đầu tiên là đem tiểu đồ đệ còn đang mê man ôm vào trong lòng, ở chỗ này gặp phải những đệ tử khác đi làm nhiệm vụ cũng rất bình thường, chỉ là không biết là người phái nào?
"Tiểu sư muội, đừng chạy loạn!" Một giọng nam trầm ổn mà quen thuộc xuất hiện.
Sau đó Vân Ca liền thấy thanh niên cả người bạch y dẫn theo một hoàng y thiếu nữ xuất hiện cách đó không xa.
"Đại sư tỷ." Lâm Linh một bên gọi Vân Ca, nhưng ánh mắt lại dạo qua một vòng trên người tiểu đồ đệ.
Vân Ca bất động thanh sắc nhìn thoáng qua rồi đem người ôm vào trong lòng, cũng không lo lắng đến tiểu sư muội có thể nhìn ra tiểu đồ đệ là thuần âm chi thể, thuần âm chi thể của tiểu đồ đệ là cửu âm tuyệt mạch, người không đến trúc cơ căn bản không nhìn ra, đây cũng là vì sao Vân Ca dám dẫn theo tiểu đồ đệ ra ngoài nhiệm vụ nhiệm vụ, quan trọng nhất là thân phận của nàng là đại đệ tử mang chữ lót Lâm của Vân Phù Môn, vô luận là Vân Phù Môn hay là những đệ tử môn phái khác, động đến nàng cũng cần suy nghĩ rất nhiều.
Nàng cũng không muốn đem đem tiểu đồ đệ nuôi dưới mí mắt của mình, nàng hy vọng có thể sử dụng có thể sử dụng thiên phú của mình bay lượn khắp cả tu tiên giới.
Tu tiên giới địa vị của nữ tu sĩ cũng không cao, bởi vì những nữ tu sĩ cuối cùng toàn tâm toàn ý hướng về tu tiên đại đa số thiên phú không cao, thiên phú cao tất nhiên là trời phú thì sẽ có tai kiếp, Vân Ca không cảm giác mình có thể nổi bật trong tu tiên giới, có một ngày phi thăng, nhưng tiểu đồ đệ trong ngực nàng không phải vậy, thiên phú của tiểu đồ đệ cơ hồ là nghịch thiên, chỉ cần nàng cẩn thận bồi dưỡng, tiểu đồ đệ sẽ có một ngày có thể phi thăng, bởi vì linh mạch của tiểu đồ đệ là hệ mộc, lúc phi thăng vô luận là tâm ma hay là lôi kiếp cũng không phiền phức như những người khác.
"Đại sư tỷ." Tam sư đệ Lâm Phổ tiến về phía trước, cũng không giống Lâm Linh nhìn chằm chằm tiểu đồ đệ.
"Đại sư tỷ, ngươi cũng tới làm nhiệm vụ sao?" Lâm Linh luôn cảm thấy hôm nay đại sư tỷ không lạnh lùng như mọi khi.
"Tam sư đệ dẫn theo tiểu sư muội đi làm nhiệm vụ tông môn đi." Vân Ca nhìn thấy tiểu đồ đệ trong lòng thân thể cứng ngắc, rõ ràng tiểu đồ đệ bây giờ còn không có thói quen gặp ngoại nhân, vì vậy vốn là cùng đường biến thành khiến tam sư đệ dẫn theo tiểu sư muội làm nhiệm vụ.
Tiểu sư muội còn muốn nói điều gì, Vân Ca đã ôm tiểu đồ đệ đi.
Cùng tam sư đệ, tiểu sư muội mỗi người đi một ngả, Vân Ca một chút cũng không cảm giác mình không làm tròn nghĩa vụ của đại sư tỷ, ╮ ( ╯ ▽ ╰) ╭, sư tôn của các sư đệ sư muội cũng không phải ta, ta vẫn nên quan tâm tiểu đồ đệ nhà mình!
So với đại đệ tử khác trách móc nặng nề những nội môn đệ tử khác, Vân Ca quả thực xem như là đối với sư đệ sư muội của mình rất tốt, giữa bốn người cũng không có cái gì xung đột, đệ tử của những trưởng lão khác cơ hồ là tinh phong huyết vũ mới có thể hình dung, không phải là bởi vì nội môn đệ tử so với đệ tử chân truyền rất có thiên phú thì là vì có năng lực hơn, trong lòng nội môn đệ tử không phục, mà đại đệ tử vẫn luôn có cảm giác nguy cơ, nhưng Vân Ca cùng mấy sư đệ sư muội cũng không có xung đột này, từ nhỏ Vân Ca cơ hồ là dùng tư thái lấn áp tất cả, không chỉ lấn áp nội môn đệ tử còn lấn áp cả đại đệ tử của các trưởng lão khác khác! Trở thành đại đệ tử đứng đầu trong một thế hệ đệ tử.
Vân Ca nhìn thấy thân thể tiểu đồ đệ đã buông lỏng xuống, sờ đầu tiểu đồ đệ: "Lại ỷ lại không muốn xuống sao?" Giọng nói của Vân Ca mang theo nụ cười khiến tiểu đồ đệ vốn dĩ len lén nắm vạt áo của Vân Ca lỗ tai đều đỏ bừng.
Tiểu đồ đệ tiểu đồ đệ lỗ tai hồng hồng, Vân Ca nở nụ cười, nhưng cũng không làm rõ.
Tiểu đồ đệ giãy dụa vài cái, sau đó xuống đất.
Vân Ca cứ theo lẻ thường nắm tay tiểu đồ đệ: "Được rồi, chúng ta đi tìm Hỏa Diễm Thú."
Vân Ca cảm thấy, bản thân tốt xấu gì cũng nên lưu lại hình tượng một sư tôn huyễn khốc cuồng duệ! Ngạch... Không phải, là khiến tiểu đồ đệ có cảm giác an toàn....
Sau đó.... Vân Ca nhìn Hỏa Diễm Thú cấp bốn vừa rồi mới xông đến... Đã nằm trên đất....
Vân Ca muốn nói.... Lần đầu tiên ra ngoài làm nhiệm vụ..... Nàng đã quá thận trọng rồi!
Vân Ca đột nhiên muốn che mặt, nàng không mặt mũi nào trở lại gặp trưởng lão rồi Công Đức Đường, thảo nào lúc nàng chọn nhiệm vụ này, bộ mặt của trưởng lão cơ hồ là rút gân.
Vân Ca bây giờ có thể tưởng tượng tâm lý của trưởng lão lúc đó, nàng là một người trúc cơ kỳ a! Hình tượng của nàng a! Lẽ nào đây là chức cao năng lực thấp trong truyền thuyết???
Ách..... Vân Ca nhìn thoáng qua Hỏa Diễm Thú cấp bốn hoàn toàn không có năng lực chống cự, được rồi, cũng không tính là chức cao năng lực thấp.... Chỉ là năng lực thực tế cùng nhận thức có chênh lệch nhất định mà thôi.
Vân Ca biểu tình đặc sắc một lúc lâu, sau đó bị một đôi mắt đen đến thuần túy kéo về thực tại.
"....." Vân Ca hồi phục tinh thần, ngồi xuống: "Được rồi, tiểu quái thú đã bị đánh bại rồi." Vân Ca giờ khắc này cảm giác mình chính là Supperman a!
"......" Tiểu đồ đệ ánh mắt lấp lánh, nhìn vào nàng, trong lòng Vân Ca vô cùng thỏa mãn a!
Hỏa Diễm Thú cấp bốn trên mặt đất đã chết rồi, Vân Ca thu Hỏa Diễm Thú cấp bốn vào túi trữ vật, sau đó nắm tay tiểu đồ đệ chuẩn bị trở về.
Nhưng vẫn chưa đi được mấy bước, Vân Ca đã cảm giác được một cổ cường đại áp bách từ trên trời giáng xuống.
Phản ứng đầu tiên của Vân Ca chính là đem tiểu đồ đệ ôm vào lòng, sau đó trực tiếp đưa đến một nơi đại thụ che trời, linh lực nhiều nhất, cách đó không xa.
Quay đầu lại liền thấy...... Hỏa Diễm Thú đang nổi giận????
Vân Ca kinh ngạc nhìn linh thú lớn gặp đôi so với Hỏa Diễm Thú cấp bốn trước mắt.
"Grur." Hỏa Diễm Thú cấp tám cảm thụ được khí tức của bạn lữ ở trên người kẻ này, đôi mắt đã biến đỏ, khí tức toàn bộ buông ra.
Trong lòng Vân Ca thầm than, nàng lại có vận khí như vậy, linh thú rất ít thành quần kết đội xuất hiện, bởi vì linh thú có ý thức lãnh thổ rất cao, nhưng một khi kết đội, như vậy thì chứng tỏ là linh thú kết đôi.
Vân Ca cảm thụ được linh lực cường đại đang chuyển động, đã biết Hỏa Diễm Thú trước mặt tuyệt đối sẽ không dưới cấp tám, cấp tám đối với linh thú mà nói đã tương đương tu sĩ trúc cơ trung kỳ.
Vân Ca cảm thấy phương hướng này thực sự là....
Vân Ca thủ một pháp quyết bảo vệ ném tới đại thụ chỗ tiểu đồ đệ, bảo đảm tiểu đồ đệ sẽ không bị linh lực lúc giao đấu tổn thương, sau đó liền nghiêm túc, mặt đối với mặt Hỏa Diễm Thú.
Vân Ca khuyết thiếu thực chiến, cho nên ngay từ đầu cơ hồ là Vân Ca phải rất cực lực, linh thú cấp tám linh lực không có cách nào ngăn chặn Vân Ca, bất quá năng lực thực chiến của linh thú cấp tám cơ hồ là áp đảo Vân Ca!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.