Chương trước
Chương sau
Không thể không nói, Vân Ca đã đoán đúng hơn phân nửa.
Cả thần giới giống như đã quên mất nàng, trên cơ bản không có mấy người để ý đến nàng.
Bởi vì Thần Khải bị giam lại, Vân Ca trên cơ bản mất đi liên hệ cùng ngoại giới.
Vân Ca xoa vị trí đan điền, thần thụ càng ngày càng kích động, điều này nói rõ thần sáng thế trong bụng nàng càng lúc càng lớn? Phải không?
Tiểu phúc như trước bằng phẳng.
Vân Ca thở dài, nàng phải giải thích với nói với Huyễn Mạt thế nào về chuyện nàng sinh hài tử cho nàng ấy.
Khoa học đâu?!
Lúc Vân Ca vẫn chưa nghĩ xong nên nói với Huyễn Mạt thế nào, thần giới đã xảy ra chuyện lớn.
Vân Ca hoàn toàn bị vây dưới tình huống không có một tia phòng bị, đã bị trói lại giải ra ngoài,
Vân Ca sửng sốt một chút, đây là... Chẳng lẽ là Huyễn Mạt đến rồi?
Quả nhiên, lúc Vân Ca bị áp giải ra ngoài, đầu tiên nhìn thấy chính là Huyễn Mạt toàn thân tản ra hắc khí.
Vân Ca sửng sốt một chút, tại sao lại có nhiều ma khí như vậy?
"Mạt Mạt?" Vân Ca kinh hãi, nàng vẫn luôn biết: "Mạt Mạt!"
Nàng đối với ma khí trên cơ bản không có bao nhiêu phản ứng, một nguyên nhân là bởi vì nàng là linh căn hệ mộc, một nguyên nhân khác là bởi vì thân thể nàng vốn cũng không phải thuộc về thế giới này, ngay từ đầu nàng liền phát hiện thân thể của nàng đối với ma khí trên cơ bản là không có phản ứng.
Nhưng khiến Vân Ca không có nghĩ tới là đan điền của nàng lúc này từng đợt co rút đau đớn.
Vân Ca của nàng, thần thụ bên trong đan điền của nàng!
Thần thụ là khắc tinh của ma khí, nói cách khác lúc có ma khí thần thụ cũng sẽ không an ổn.
Vân Ca xoa vị trí tiểu phúc: "Không nên nháo."
Thần thụ vẫn không an định lại, Vân Ca đau đến cả người đều không thể cử động.
Bên kia Huyễn Mạt cùng người của thần giới giằng co, ma khí còn đang không ngừng tràn ra.
Cùng ma tu bất đồng, năng lực chống cự của thần giới đối với ma khi khẳng định không mạnh mẽ như ma tu
Huyễn Mạt cư nhiên có thể chiếm được thượng phong.
Vân Ca giãy dụa nhưng không thoát được cấm chế, nhìn Huyễn Mạt tràn đầy ma khí, trong lòng từng đợt khó chịu, đây là lần thứ mấy nàng nhìn thấy rồi?
"Ma đầu!" Theo một tiếng quát lớn, Vân Ca cảm nhận được rõ ràng thân thể của chính mình bị nâng lên cao, cấm chế hạ trên người nàng càng ngày càng có tính công kích,
Vân Ca phát hiện nàng muốn đứng lên cũng rất khó.
Huyễn Mạt quay đầu lại liền nhìn thấy màn này. Ngừng lại, Những ma tu khác cũng ngừng lại.
"....."Người của Thần giới hồi phục tinh thần, có biện pháp khống chế là tốt rồi.
"...." Vân Ca xuất mồ hôi trán, tính công kích của cấm chế quá mạnh, linh lực của nàng lại không thể dùng, trong lòng Vân Ca đoán rằng đại khái cần đến thời điểm quan trọng, thần sáng thế trong bụng nàng mới có thể sinh ra?
Vân Ca trong lòng nghĩ, trong tiểu thuyết không phải đều viết như vậy sao, thời khắc chỉ mành treo chuông....
Vân Ca còn chưa nghĩ xong, liền phát đau đớn trên người nàng từng chút biến mất, sau đó liền thấy một trận bạch quang, chờ Vân Ca có thể nhìn rõ, đầu tiên nhìn thấy chính là một hài tử phấn nộn trên người nàng......
"(⊙o⊙)...." Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì?!
Vân Ca quay đầu phát hiện trong mắt những người khác nghi hoặc quá nặng, nhưng tất cả ma tu đã quỳ xuống.
"Ngô thần trở về...."
Giọng nói lớn đến bất khả tư nghị.
Cả thần giới dường như chỉ còn lại một âm thanh này.
Vân Ca còn không có hồi phục tinh thần, cái lông gì lại hoàn toàn không dựa theo kịch bản?
Cái lông gì a!
Chờ một chút! Vân Ca lúc này mới nghiêng đầu nhìn về phía Huyễn Mạt đã thu hồi ma khí bên cạnh.
Ánh mắt Huyễn Mạt nhìn chằm chằm Vân Ca: "Sư tôn...."
"Ta có thể giải thích một chút, cái này... Được rồi, nói cho cùng ta chính là sinh cho ngươi một...." Vân Ca lúc này mới nhớ tới phải nhìn xem đây là nữ nhi hay là nam nhi, sau đó còn chưa vén khăn lên chợt nghe đến một giọng nói nộn nộn: "Ngươi không cần làm loạn, ta là nữ nhi! Không phải đã nói với ngươi rồi sao? Phải tin tưởng khoa học! Nữ cùng nữ làm sao có thể có thể sinh ra nam hài!"
Thiên đạo bĩu môi, không phải đã sớm thông báo rồi sao?
Nội tâm Vân Ca hỏng mất! WTF! Đều là nữ nhân còn sinh con, ngươi còn dám nói khoa học?!
Vân Ca còn chưa kịp mỉa mai đã phát hiện hài tử trong tay mình không thấy đâu, sau đó liền thấy cả thần giới đã bị bạch quang bao phủ.
Một giây kế tiếp Vân Ca cũng đã bị người nào đó thật chặt ôm vào trong lòng,
Vân Ca cũng không dự định làm gì, những thứ này đều là chuyện của thiên đạo, cho dù nàng muốn làm gì, cũng không làm được, không phải sao?
Lúc Vân Ca tỉnh lại, đã trở lại tu tiên giới.
Tế tự cùng ma tu đã trở lại thần giới.
Lâm Duyên còn ở trước mặt nàng nhảy nhót: "Thế nào? Cảm giác thế nào? Ngươi sinh một hài tử, cảm giác làm mẫu thân thế nào?"
"Ngươi có thể cùng Băng Lăng sinh một đứa thử xem, nga, ta đã quên." Vân Ca nhìn thoáng qua Lâm Duyên, nhướng mày: "Ta thiếu chút nữa đã quên rồi, nữ nữ bình thường có thể sinh con, nhưng chủng tộc bất đồng còn có hiện tượng cách ly sinh sản..."
Lâm Duyên kêu to: "Vân Ca, ngươi như vậy thật sự không tốt, tốt xấu gì chúng ta cũng là đồng hương a!"
"Vạch trần cũng là vì yêu thương ngươi." Vân Ca vỗ vỗ vai Lâm Duyên.
Còn không chờ Vân Ca nói những chuyện khác, nàng đã bị người phía sau ôm vào trong lòng.
Vân Ca quay đầu lại, ôm lấy thắt lưng Huyễn Mạt: "Thật tốt. Đã trở về."
Ân
Chuyện của Thần giới ngày thứ hai đã có tin tức, tất cả người của thần giới đều bị ném xuống nhân giới.
Vân Ca cảm thấy thiên đạo vẫn thật ôn hòa.
Nhưng đây hết thảy đều không có bao nhiêu liên quan đến nàng,
Vân Ca cùng Huyễn Mạt lại một lần nữa trở về lúc nơi ban đầu, nơi xem như lần đầu tiên hai người thề hẹn.
Nhìn bầu trời nhuộm màu hồng sắc, Vân Ca tựa vào lòng Huyễn Mạt: "Sau này, ngươi muốn làm gì?"
"...." Huyễn Mạt không nói gì, chỉ là lẳng lặng ôm Vân Ca.
Vân Ca quay đầu lại dùng mũi cọ vào mũi Huyễn Mạt: "Hai ngày nay ngươi có điểm không đúng? Là ma khí trên người sao?"
Huyễn Mạt cúi đầu, hôn lên trán Vân Ca: "Không nên suy nghĩ nhiều như vậy."
Vân Ca ánh mắt nghiêm túc không ít: "Chuyện gì xảy ra? Nếu như nói không có chuyện gì, ngươi hẳn sẽ trả lời là không có việc gì, mà không phải nói ta suy nghĩ nhiều."
Huyễn Mạt đem người ôm chặt, ánh mắt nhìn chằm chằm người trước mặt, sau đó khẽ cong khóe môi: "Sư tôn...."
"Đừng gọi ta, trước nói với ta một chút, trong khoảng thời ta ở tại thần giới, có phải ngươi đã xảy ra chuyện gì hay không?" Trong lòng Vân Ca có loại dự cảm xấu.
Thiên đạo trực tiếp đem các nàng đưa xuống, hơn nữa không hề gặp lại nàng, Vân Ca cũng đã cảm thấy có chút kỳ quái.
Nàng có loại cảm giác như vì thi vào đại học chuẩn bị ba năm, sau đó đột nhiên nhận được thông báo, nàng được một trưởng tốt tuyển thẳng không lý do.
Vốn dĩ chuẩn bị một lần thần ma đại chiến lâu như vậy kết quả còn chưa bắt đầu đánh, liền phát hiện hết thảy đều đã hồi kết.
Vân Ca có loại cảm giác phi thường không chân thật.
Thiên đạo dựng dục rất không chân thật, sinh ra rất không chân thật, thăng lợi quá mức dễ dàng, tất cả đều rất không chân thật.
Vân Ca nhớ đến thời gian nàng bị giam cầm ở thần giới, nàng không có một chút tin tức từ bên ngoài, mà lúc này tại sao Huyễn Mạt lại một lần nữa nhiễm ma khí?
Trong lòng Vân Ca vẫn luôn nghi hoặc ma khí này là phát ra từ đâu.
Quá mức kỳ quái.
Tất cả bí ẩn đều bị nhồi cùng một chỗ, cái gì Vân Ca cũng không nhìn rõ.
Cho nên mới không có cảm giác an toàn như vậy.
Nàng muốn đi hỏi Lâm Duyên nhưng hai ngày nay nàng chưa có cơ hội cùng Lâm Duyên đơn độc nói chuyện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.