Đối với việc hễ mình cứ nóng ruột là có cái gì nên hay không nên nói cũng tuôn ra hết, Quý Kiêu thật sự rất căm hận, nhưng bây giờ dù cho buồn bực thế nào đi nữa thì lời cũng đã nói ra rồi, cũng không còn cách nào khác.
Cái chết người là phản ứng của mẹ cũng cực kỳ nhanh, dứt khoát bỏ qua việc dò hỏi anh thích ai, tình trạng cơ bản đến mức nào rồi, cứ thế yêu cầu gặp mặt luôn.
Lúc cúp điện thoại xong, Quý Kiêu ngồi trên mép giường nhìn dép lê của mình sững sờ, làm sao bây giờ? Mang một thằng con trai về? Mẹ sẽ phản ứng như thế nào đây? Mắng chửi? Khóc lóc? Hay vẫn là xông đến trực tiếp nện đế giày vào mặt?
“Sao thế?” Đinh Mùi nghiên đầu nhìn anh.
“Mẹ tôi lại vừa giới thiệu cho tôi cô khái khác, tôi sốt ruột quá nên nói là tôi có người tôi thích rồi.” Quý Kiêu duỗi tay nhéo nhéo cổ Đinh Mùi, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm lên dép lê, sầu đến mức tròng mắt cũng lười đảo.
“Người anh thích là tôi à?”
“Vô nghĩa, không cậu thì ai đây,“ Quý Kiêu thở dài, “Nhưng mà bây giờ mẹ tôi muốn gặp người đó.”
“A..... Thì gặp thôi.” Đinh Mùi rất vừa lòng cười lên, giống như Quý Kiêu đoán trước, căn bản cậu không biết trọng điểm là gì.
“Đinh Mùi, cậu biết mẹ tôi muốn gặp cậu là có ý gì không?”
Trong lòng Quý Kiêu lật qua lật lại tìm kiếm, xem có cách nào dễ hiểu để nói cho Đinh Mùi biết được mức độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-duoi-thu-chin/3552615/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.