Tô Thước nghe Châu Tiểu Á hỏi thì cũng có chút kinh ngạc, nhưng rồi anh lại cười đáp:
- Có vẻ như Châu tiểu thư đang rất nóng lòng làm vợ của Tô mỗ nhỉ?
- Đừng đùa nữa, anh nhanh nói đi!
Lúc này Tô Thước liền đưa tay ôm lấy cô, còn nhẹ nhàng xoa lưng cho cô, nói:
- Ngày kia sẽ đến cục dân chính.
Châu Tiểu Á lại có chút không hiểu, nếu như anh đã muốn kết hôn thì tại sao lại không phải là ngày mai mà phải là ngày kia? Chẳng lẽ Tô Thước cũng tin vào những cái gọi là ngày lành tháng tốt sao? Nhưng hình như với dáng vẻ này của anh thì không giống với người tin vào dị đoan lắm.
Quả nhiên Tô Thước thật sự không tin vào những thứ phù phiếm, dị đoan đó.
Còn về việc tại sao là ngày kia thì anh cũng rất sẵn lòng trả lời. Vốn dĩ anh là cô nhi, từ nhỏ đến lớn đều ở cô nhi viện và chưa hề biết mặt của cha mẹ mình, họ là ai, dáng vẻ thế nào, hay thậm chí tên họ là gì thì anh cũng không biết. Vì lúc sơ Ánh đưa anh về cô nhi viện Cầu Vồng thì trên tay của anh vẫn còn một cái bình nước với cái tên khắc lên đó là "Tô Thước". Vì vậy nên anh mới biết bản thân mình cũng có tên.
Sau này, khi Hà Mật được đưa về thì lúc đó Tô Thước đã không tiếp xúc với ai, anh luôn tự tìm cách cô lập bản thân. Cũng vì tính cách và dáng vẻ bất cần đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-duoi-nho-cua-to-lao-dai/2996863/chuong-50.html