- Khi nào anh về? Em rất nhớ anh
- Đếm ngược 24 tiếng nữa, anh sẽ về
- Anh chắc chứ?
- Chắc, vì anh cũng nhớ em
Màn hình điện thoại tối sầm, Thiên Nhi ngả người ra sau ghế, khẽ thở dài một tiếng. Còn 24 giờ nữa, cô nên chuẩn bị chút nhỉ.
----------------------------------------------------***-----------------------------------------
Seny ôm lấy Mary lưu luyến không thôi, cô bé cũng nghẹn ngào ôm lấy nó. Khuôn mặt nhỏ bé phiếm hồng, mắt đọng một tầng sương.
- Sao tôi có cảm giác mình biến thành phù thủ chia rẽ hai người thế này_ Jecssica đưa tay vỗ lên đầu mình
- Đúng đấy, cô nên để con bé ở lại với tôi đi_ Nó van nài
- Không, để nó lại với cô chẳng khác nào gây hại cho thế giới, hơn nữa, tôi là mama của nó đấy
Jecssica đứng nghiêm người phô trương uy quyền của một người mẹ chính cống trước mặt nó. Đôi mắt xanh ngọc xoáy vào nó, dáng vẻ cao quý xinh đẹp. Đúnglà Mary thừa hưởng vẻ đẹp này từ mẹ cô bé, mắt xanh, tóc bạch kim, datrắng, môi đỏ, chẳng khác nào một con búp bê Pháp. Nó có chút bất lực,buông tay nhìn về phía bầu trời. Những vệt trắng dài từ đuôi máy baybiến mất. Gió thổi tung mái tóc xanh biển. Nó vì sao lại thấy trống trải như thế, giống như bản thân bỗng nhiên nhận ra, thứ không thuộc về mình sẽ biến mất.
- Cô có thể sang Pháp thăm con bé bất cứ lúc nào, lần tới tôi sẽ đưa nó về Việt Nam gặp cô
- Cám ơn, Jecssica, cô giống bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-do-troi-danh-co-cu-doi-day/1857014/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.