Haray và Kevil bị kẹt trong phòng chứa bom. Chiếc hộp vuông trên cánhcửa có lắp đặt bom, trong vòng 1 tiếng mà không phá giải được, đồngnghĩa với việc tìm đến cái chết. Góc phòng có sẵn dụng cụ phá bom đãđược chuẩn bị. Bom đã được kích hoạt, Kevil mở chiếc hộp ra, quan sátcấu tạo quả bom, khá phức tạp, có lẽ sẽ tốn thời gian hơn dự tính. Haray ở bên cạnh cũng không ngừng quan sát tỉ mỉ, cả hai cái đầu hoạt độnghết công năng để tìm cách thoát ra.
Tại chỗ của Rany và Windy
Sau khi thoát khỏi loạt tên lao ra như mưa ấy, Windy mới nhận ra mìnhbị tách ra khỏi nhóm, đường hầm vừa tối vừa ẩm ướt, hai người sánh vaitiến vào sâu hơn trong hang. Tiếng bước chân vọng lại từng hồi.
- Rany, chúng ta phải đi hướng nào đây?
- Em không thấy hiện tại chỉ có một lối đi duy nhất à?
-"..."
- Rany mọi người liệu có ổn không?
- Nhất định chưa chết.
-"..."
- Rany chúng ta liệu có thoát ra khỏi đây không?
- Anh đâu phải thầy bói?
- "..."
Từng đoạn đối thoại không đầu không cuối cứ vậy tiếp diễn. Windy nép ngườivào anh, ánh sáng của đèn pin cứ rọi thẳng về phía trước tưởng như vôtận, cô túm lấy cánh tay của Rany níu xuống, lòng thấp thỏm lo sợ, dùsao cô cũng không thích bị nhốt ở đây, hơn nữa phải lần mò đường ra thật sự rất cực khổ.
- Em sợ à?
- Em không có, hỏi vớ vẩn
- Vậy sao níu anh chặt thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-do-troi-danh-co-cu-doi-day/1857003/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.