khi cả 3 cùng bước vào trong không khí trong căn phòng trở nên trầm mặc đến lạ thường. ai cũng cố gắng nợ thêm 1 nụ cười nhưng cũng chẳng làm cho không khí nơi đây khá khẩm lên là bao. Nam kéo Trung lại gần phía mình mà hỏi
- sao rồi
- sao cái gì
- Vinh có chấp nhận tình cảm của mày k
Trung đáp lại 1 từ cụt ngủn khiến ai cũng hụt hẫng
- k
Tuấn hỏi nửa chừng như ngờ ngợ điều gì đó
- không lẽ Vinh quay lại vs hắn
câu hỏi của Tuấn khiến cả bọn đều chăm chăm nhìn vào Trung. Lâm cũng không ngoại lệ mà buông ra 2 từ
- thật sao
họ chỉ dừng việc nghi vấn đó lại cho tới Trung nói tiếp cái từ
- không
Tiểu Bạch nhìn vào con nhỏ mà nói
- vậy là cả 2 đều bị từ chối tôi bắt đầu cảm thấy phục dần đứa em gái này rồi
Nam cũng vỗ vai Tiểu Bạch mà nói
- phải đấy tính ra cũng 6 người bị nó từ chối rồi chứ ít gì
cả 2 cùng lắc đầu ngán ngẩm nhìn theo nó. còn nó giờ đây thì đang nhìn về 1 góc trống của căn phòng,trong nó có 1 phần hối tiếc về quyết định khi nãy nó không hề có ý định làm tổn thương cả 2 chỉ là nó không muốn sát muối thêm vào nỗi đau 1 người vì chịu tổn thương từ nó. Nếu Trung chịu nói mọi chuyện sớm hơn 1 chút có lẽ đối vs cả 3 cũng không khó xử đến vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-co-de-yeu-em/2365380/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.