Hôm nay 4 người đó lại đến thăm con nhỏ
- mấy cậu đến rồi sao
Tuấn nhanh chân bước vào trước
- ừ tôi tới mang bánh cho cô đây
- cậu không cần làm thế đâu 3 tuần nợ bánh cũng xong rồi mà
nghe con nhỏ nói vậy cả 4 đều bất ngờ
Nam hỏi nó
- em nhớ lại rồi à
- ừ một chút nhưng chúng rời rạc lắm hình như đã có 1 điều gì đó đã xảy ra nhưng tôi không tài nào nhớ nổi
Diland từ ngoài đi vào tay cầm bình nước
- không nhớ ra thì đừng cố nhớ nó sẽ không tốt cho cậu đâu
- nghĩa là tôi đã thật sự quên điều gì đó sao
Lâm đáp lại lời của nó
- đừng bận tâm tới điều đó nữa khi nào cậu ra viện rồi hãng hay
Nam gạt bỏ suy nghĩ của nó = cánh nói với Diland
- phải rồi Diland cậu cũng nên đi học lại đi 2 tuần rồi cậu chưa đến trường tôi nghe ba tôi nói ba cậu luôn gọi điện gây sức ép cho trường đấy
Trung cũng lên tiếng
- đợt thi lại đó cũng không thể kéo dài thêm được đâu
- nhưng Vinh còn đang trong viện tôi sao có thể để cậu ấy ở đây 1 mình được
- còn có chúng tôi cơ mà cậu cứ yên tâm thi cho tốt thi xong tôi lại trả vị trí này lại cho cậu
- nhưng..
- Diland Nam nói đúng đấy chiều nay cậu tới trường thi đi tôi không muốn thấy cậu vì tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-co-de-yeu-em/2365351/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.