Bi thương bao giờ cũng nhanh chóng bị quên đi. Giống như hàng năm đều có bão quét, lúc đến thì e sợ mà đợi nó đi qua thì lại hồi tưởng rồi chỉ nhàn nhạt cười: Thật ra, cũng chỉ vậy mà thôi.
Đảo mắt đã vào tháng Bảy, mùa hè nóng bức của thành phố X thật sự đến. Cùng với từng hơi nóng đập vào mặt là tuần thi của đại học X.
“A, tại sao tiếng Anh lại thi cuối cùng! Còn sắp xếp lúc tiệc tạm biệt tốt nghiệp buổi chiều?” Bành Tri Hàn vừa gặm miếng bánh mì, vừa xem lịch thi trong tay.
“Này…” Sờ sờ cái gáy, trên mặt đẹp trai của Lý Nhược Quang đầy chờ mong. “Dù sao cũng thi xong. Bọn mình đi hội trường trước đi.”
“Gấp vậy làm gì?” Uống ngụm nước, trừng mắt nhìn Lý Nhược Quang một cái. “Cậu muốn đi nhìn Tô Tuyền của cậu đến vậy à? Cũng không phải chưa thấy, hơn nữa nhìn cậu hôm nay thế này… ”
Bành Tri Hàn nhìn Lý Nhược Quang trên dưới, tức giận bĩu môi.
“Tiểu Quang à! Khi nào thì cậu khi dễ lại tên kia một chút đây!”
“Hả?” Bị Bành Tri Hàn nhìn đỏ mặt, Lý Nhược Quang đứng lên, có chút chân không ổn, khập khiễng đi ra phòng học.“Tớ, tớ đi hội trường trước!”
“… Đúng là vợ hiền…” Trong miệng phun ra từ mới hôm qua ở trên mạng nhìn thấy, Bành Tri Hàn oán hận cùng theo ra ngoài.
Chuyện kia đã trôi qua hai tuần.
Lý Nhược Quang nhanh chóng lành bệnh xuất viện. Trải qua chuyện lần này, cậu ta và Tô Tuyền càng thêm như keo như sơn, không lúc nào là không dán bên nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-chet-cua-chim-co-do/4104689/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.