Thiếu niên mặt đỏ hồng nói thích mình, giờ quay lưng lại sửa soạn hành lý, mà mình chỉ có thể trơ mắt nhìn một câu cũng không nói ra được? “Không được! Tớ sẽ không để cậu đi!” Tô Tuyền xông lên liền kéo Lý Nhược Quang lại. “Tiểu Quang tớ đều vì cậu, sao cậu không thể hiểu chứ!”
“Vì tôi, vì tôi, cái gì cũng là vì tôi!” Đang nổi nóng Lý Nhược Quang nói không suy nghĩ, nói ra mấy câu bình thường sẽ không nói. “Vì tôi cậu có thể lợi dụng Tiểu Nghiên sao! Vì tôi cậu có thể lừa mẹ tôi đúng không! Vì tôi cái gì cũng có thể làm, vậy sau này có phải vì tôi mà cậu giết người không?”
Từng chữ từng chữ giống như kim châm đâm vào tim Tô Tuyền, những chuyện cũ không hay từng cái dâng lên, ánh mắt trách cứ và đau khổ của Tô Nghiên lại hiện ngay trước mắt. Khuôn mặt nháy mắt nhăn lại, Tô Tuyền túm Lý Nhược Quang, đẩy cậu lên tường, cánh tay tuyết trắng ghìm chặt hai tay cậu lên đầu, đôi mắt đen mảnh dài nheo lại nhìn chằm chằm Lý Nhược Quang.
“Đúng vậy, vì cậu tớ có thể chẳng quan tâm lợi dụng chị họ, vì cậu tớ có thể tùy tiện nói dối, vì cậu tớ có thể cứng rắn quyết tâm đi hỏi Tạ Du. Tớ nói cho cậu, Lý Nhược Quang, tớ vì cậu, quả thật cái gì cũng có thể làm.”
Tới gần, liếm đôi môi thiếu niên nhất thời bị hoảng sợ.
“Dù bảo tớ đi giết người thì sao?” Môi hồng kiều diễm, trong mắt như có ngọn lửa cháy bừng, Tô Tuyền người đẹp lạnh giá giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-chet-cua-chim-co-do/4104664/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.