Hai người thân mật khắng khít về nhà, anh em Gaea đã ở trong phòng khách rồi.
“Du, Cẩn.” Nhìn thấy người về, Gaea dịu dàng nở nụ cười, đôi mắt màu đỏ lại phát ra ánh sáng như thú. “Đến xem tranh mới mua.”
“Anh Du.” Không kịp đợi bọn họ tới trước mặt, Savannah cầm tranh nhào lên.
Trong tranh, người phụ nữ mang ánh sáng thần thánh, rũ mắt nhìn dưới chân. Đám mây trắng tinh, những thiên sứ nhỏ vây quanh nàng, mà hai thiên sứ nhỏ ở dưới, tóc vàng má tròn, một chống cằm tự hỏi, một nhìn lên cười khẽ.
Rõ ràng là bức tranh Đức mẹ Sistine nổi tiếng.
“Tuy chỉ là vẽ lại, nhưng trình độ cũng khá cao.” Gaea ở phía sau lẳng lặng nói. “Savannah vừa thấy liền thích, muốn mua về.”
“Đặt ở trong phòng em không phải vừa vặn sao?” Nghiêng đầu, Savannah mặt hạnh phúc cười, mềm mềm tựa vào người Tạ Du. “Anh Du, thiên sứ nhỏ dưới chân Đức mẹ thật dễ thương, sau này chúng ta cũng sinh bé con dễ thương như vậy được không?”
“Hả?” Còn đang xem tranh Tạ Du nghe vậy choáng váng. Gần đây Savannah giống như phát xuân vậy. Nghĩ đến buổi tối hôm đó mình nói với Gaea. Không khỏi quay đầu nhìn Gaea một cái.
Gaea vẫn nhàn nhạt cười, như không có nghe thấy, mắt lại không nháy một cái nhìn hắn.
Vừa nhìn dọa Tạ Du tới da đầu run lên, nhanh chóng ôm bụng nói đói, kéo Tạ Cẩn liền chạy hướng phòng ăn.
Bóng đêm dần trầm, ánh trăng đã lên giữa bầu trời cùng sao Bắc Đẩu xa xa đối xứng.
Ngồi ở trong phòng tối thui, Tạ Du khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-chet-cua-chim-co-do/4104642/chuong-31.html