“Về rồi à.” Ba người đằng trước đã lên lầu hai, Gaea đang nằm trên sân thượng, nhìn thấy người tới, trên khuôn mặt lạnh giá tinh xảo như đá cẩm thạch bóng loáng lộ ra nét mặt có thể xem là vui vẻ.
“Vâng.” Thea và Tịch mặt đầy tươi cười. “Lão đại tụi em về rồi.”
Tạ Du thì không thèm để ý Gaea, một mình ngồi xuống, bắt đầu nghịch con mèo đang nằm trên đùi Gaea giờ đã nằm bên chân hắn.
Ánh mắt Gaea vẫn không rời người hắn, thấy hắn không để ý tới mình, cũng không có vẻ giận, ngược lại chủ động ngồi dậy đi tới bên Tạ Du, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen của hắn.
“Ngồi chỗ anh kìa, có dù.” Giọng nói lạnh mà lại chẳng lạnh lùng.
Tạ Du vươn tay ngăn tay y, sau đó đứng lên đổi chỗ ngồi xuống như hoàn toàn không chú ý tới mấy ánh mắt giết người đang nhắm vào mình, vừa tiếp tục sờ mèo vừa lầu bầu.
“Mày nói có đáng khinh không, không phải ngủ với tao vài lần thôi sao? Còn tưởng tao là của ai đó.” Ôm con mèo, như là muốn tâm sự với nó. “Tự dưng có người thích lại không cần, chán ngắt tìm tội, hì hì.”
Cười con mèo hai tiếng, sau đó thả nó đi.
“Thật đáng khinh, tao còn nhìn không được.”
“Tạ Du!!!” Gaea còn chưa phản ứng, hai người khác đã xông lên, là Lý Đức đang nằm cùng Gaea và vừa đi lên Tịch.
“Đừng động vào hắn.“ Gaea lại vươn tay cản bọn họ.
“Lão đại sao anh phải chịu đựng hắn như vậy?” Lý Đức là mỹ nhân ngũ quan xinh đẹp, giờ cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-chet-cua-chim-co-do/4104628/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.