Anh Thư đi vào, trên tay xách mấy chai nước và chút đồ điểm tâm. Cô đi đến trước mặt cha mẹ và cha mẹ chồng đang ngồi im lặng, nhìn chăm chăm vào cánh cửa phòng mổ. Thời gian như kéo dài vô tận, cùng với sự bất an trĩu nặng tâm tư những người ngồi đây.
- Mọi người uống chút nước, ăn chút đồ điểm tâm đi ạ.
- Tình hình thế nào rồi con? - Mẹ chồng cô sốt ruột hỏi.
- Bác sĩ sẽ cố gắng hết sức, con cũng mời những bác sĩ giỏi nhất rồi, mọi việc bây giờ chỉ biết trông chờ nghị lực của chính anh Đạt thôi.
- Bên công an có nói vì sao mà thằng Đạt gặp tai nạn không con? - Ông Cơ lên tiếng.
- Dạ, bên đó họ nghi ngờ đây không phải là vụ tai nạn đơn thuần, họ đề nghị con cung cấp một số thông tin để điều tra theo hai hướng, một là tự sát, hai là có người cố tình gây tai nạn.
- Thằng Đạt làm sao mà phải tự sát! Nhất định là có người muốn hãm hại nó, con mau nói với công an đi. - Ba chồng Anh Thư chen vào.
- Ba cứ bình tĩnh đi ba, mọi việc bên công an sẽ điều tra rõ. Việc quan trọng với chúng ta bây giờ là tính mạng của anh Đạt.
Anh Thư đưa mọi người về hiện thực trước mắt. Hiện tại cô là chỗ dựa duy nhất của những người ngồi đây. Dù Quốc Đạt đã từng có lỗi gì với cô, nhưng đứng trước tình cảnh này, cô không thể bỏ mặc anh. Dù sao anh vẫn là chồng cô, là bố của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cai-chet-ao/1823358/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.