Hắn ý cười đầy mặt nói, mà Hoan nhi trong ngực hắn, mặt đã đen thui.
"Chỉ cần nàng ngoan ngoãn ở lại bên cạnh ta, Dương Chi Ngọc sẽ thuộc vềnàng." Công Ngọc Quyết nói xong nhộn nhạo, bàn tay tái nhợt đã sờ loạnkhắp nơi trên lưng của Hoan nhi.
Hoan nhi cắn chặt môi, gương mặt muốn nói lại thôi nhìn hắn, nũng nịu nói: "Quyết, không cần. . . . . ."
Bộ dáng mềm mại thẳng tắp đập vào mắt Công Ngọc Quyết khiến cổ họng hắncăng thẳng, trong nháy mắt đôi mắt trở nên thâm thúy, hắn nhẹ nhàng cầmcánh tay Ly Hoan, nhỏ giọng nói: "Hoan nhi, vì lấy được nàng, ta có thểbỏ ra tất cả."
Hoan nhi cười ha ha, vươn tay vuốt ve cánh tay của hắn, đôi môi lại gần bêntai Công Ngọc Quyết, nhẹ giọng nói: "Chỉ cần chàng nói cho ta biết Dương Chi Ngọc để ở đâu. . . . . . Ta, sẽ là của chàng." —— giọng nói mềm đến đáng sợ, đáng tiếc, trong mắt là một mảnh trong trẻo lạnh lùng.
Công Ngọc Quyết kéo Hoan nhi qua bên giường, nhếch môi cười ngã vào trên giường, đè hắn ở dưới thân thể của mình.
Nói đến bên này, hai người Thiên Thiên và Loan Nguyệt đang hăng hái chạy về đường cũ, nhưng chạy chạy, hai người liếc nhau một cái, từ từ ngừnglại.
Thiên Thiên cau mày, hỏi Loan Nguyệt"Có cảm thấy. . . . . . Cảm thấy. . . . . ."
Hiển nhiên Loan Nguyệt cũng đang suy nghĩ, tiếp lời nói: "Giọng nói kia, rất quen tai."
Hai mắt Thiên Thiên tỏa sáng: "Ta còn tưởng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-xa-ngua-duc-tu-ta-lam-len/2724565/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.