Tình trạng thân thể của Trịnh Triết tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, tuy rằng đến cuối cùng rõ ràng có thể nhìn thấy anh là vì tôi mà mạnh mẽ chống đỡ, nhưng chúng tôi vẫn tới hai lần.
Sau đó anh ngủ luôn trên sô fa rồi.
Cả người trần trụi. Thấm đẫm mồ hôi. Tóc dán trên mặt, cổ, lồng ngực, giữa hai chân đều mang dấu đỏ.
Lúc anh hô hấp, tiếng hít thở ngọt ngào gần như rên rỉ, tiếng thở mềm mại như lông vũ trong không gian yên tĩnh lại khuếch đại vô cùng lớn, giống như khinh khí cầu được buộc chung với mây, lung la lung lay mà mang tôi bay lên, bay lên, không ngừng lên cao.
Tôi ngồi trên sô fa nhìn anh, không xác định bản thân trong một khoảnh khắc nào đó sinh ra ảo giác động tâm hay không.
Anh với tôi mà nói là một câu đố. Tôi đoán tôi với anh mà nói cũng thế.
Lần này việc vệ sinh không nhiều lắm, bởi vì trong phòng chuẩn bị bao—— lúc tôi lấy nó ra từ ngăn kéo Trịnh Triết có chút giật mình, này cũng là trợ lý hoặc là thư ký chuẩn bị cho anh, tôi đoán, kích thước của sô fa này hiển nhiên đủ cho Trịnh Triết cùng một người phụ nữ không quá cao sóng vai nằm cùng một chỗ, bất kể người nào đều có lý do tin tưởng một người đàn ông trẻ trung khỏe mạnh có tiền có thể dễ dàng tìm đến một người phụ nữ.
Nhưng với tôi mà nói cái ghế sô fa này vẫn có chút nhỏ, chiều dài chưa đủ, chân của tôi còn bị lòi ra ngoài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-kia-song-chet-muon-hien-than/1707306/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.