Trịnh Triết chạy xe đến một giao lộ thì dừng lại, em trai của anh đã chờ ở đó, trên người là trang phục trẻ trung thoải mái*, cúi đầu hai tay loay hoay với điện thoại. Tôi nhớ rất rõ, dọc đường đi Trịnh Triết không hề gọi một cuộc điện thoại nào, anh là trước khi hỏi tôi liền báo cho em trai của anh rồi?
(*Nguyên văn 日韩范 nhật hàn phạm: kiểu trang phục thoải mái dễ chịu, sáng sủa, cá tính.)
Được lắm, thật đúng là phong cách của anh.
Nhưng bị vào tròng mấy lần, tôi dần dần cũng thành thói quen.
“Nó gọi là Trịnh Sưởng.” Trịnh Triết nói, “Đời đời thoải mái vui vẻ.”
(*昶 Sưởng: khoan khoái thoải mái, cùng nghĩa với từ sướng.)
Tôi nghĩ thầm cái tên này là sau khi anh come out thì đặt à… Trịnh Sưởng, bình thường*?
(*Phiên âm của Trịnh Sưởng zhèng chǎng gần giống như phiên âm của bình thường zhèngcháng.)
“Nó chưa ra đời đã được đặt cái tên này.” Trịnh Triết khụ một tiếng, “Không phải giống như cái cậu đang nghĩ.”
Trong lúc nói chuyện Trịnh Sưởng đã ngẩng đầu nhìn qua, ánh mắt dừng trên người tôi thật lâu, nhìn biểu tình cũng không biết trong lòng cậu ta đang nghĩ gì. Trịnh Triết ngoài miệng ghét bỏ em trai của anh đến không xong, lúc này lại nở nụ cười, ra hiệu Trịnh Sưởng mau lên xe.
Trịnh Sưởng cất di động vào, chậm rãi đi tới, đặt mông ngồi xuống chỗ phía sau.
Tôi không quay đầu lại cũng có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực nhìn tôi chằm chằm của cậu ta.
Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-kia-song-chet-muon-hien-than-2/1992928/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.