Mấy ngày sau đấy, vẫn là Tô Mộc đưa Thuần Tưởng đi làm cùng, nói dễ nghethì là đưa đón thôi, thực tế chỉ là cùng đường, tiện thể đưa cô đi làm tạo phúcthôi.
Mấy ngày trôi qua, Tô Mộc đưa đến mấy hộp thuốc cao quý, tốt đến nỗi giúpbệnh gì của Thuần Tưởng cũng qua hết, mỗi ngày còn đưa cô đi làm, mặc dù cũngcó chút tư tâm nhưng cô thật muốn xem, con người chuyên làm những việc kỳ quáinày khi nào sẽ chủ động đuổi cô xuống xe.
Như cô bây giờ thấy rất kỳ lạ, Tô Mộc chậm chạp này dường như không có ýđuổi cô xuống xe, thậm chí khi cô cố ý ngủ quên, anh ta còn ngồi trên xe đứngdưới lầu chờ cô, mặc dù sau đó dùng lời lẽ ác độc tuôn ra không ngừng, nhưnglại chưa từng vội vàng bỏ đi trước.
Nói không cảm động thì đó là giả, kết quả, mỗi khi Thuần Tưởng nhớ lại thì ‘Thôi,nhượng một bước, hòa hảo sau.’
Khi ý niệm như vậy bắt đầu, cô đã có thói quen là đi lên xe sau đó nhìnthẳng về phía trước, cùng người lái xe kế bên đấu võ mồm.
Lại sau đó…
Lại sau đó, một kế hoạch thật là tốt, ngay khi Thuần Tưởng thở phì phò muốnnhảy xuống xe thì đã chết non một cách bất hạnh.
Thuần Tưởng giận dữ nhớ lại, nhất định vấn đề nằm ở Tô Mộc, đúng, không thểnghi ngờ!!!
Tại sao Thuần Tưởng lại khẳng định như vậy? Đó là có căn cứ đàng hoàng!
Bình thường trừ Tô Mộc ra, không ai là cảm thấy cô không tốt cả, hay chí ítcũng không mâu thuẫn cùng cô, ít nhất là ngoài mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-dung-nhin-trom/114425/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.