Rốt cục cũng đến nhà, Tô Mộccởi áo khoác ra, đặt lên giá áo tinh tế, cầm lấy đồ mặc ở nhà, đi vào phòngtắm.
Đốc đốc đốc…
Bàng bàng bàng…
Rầm rầm rầm…
Hình như có gì đang kỳ quáithì phải? Tô Mộc cầm khăn lông, dùng sức xoa xoa tóc.
Đông đông đông…
Tiếng ồn kia dường như khôngcó ý dừng lại, vội vã lau khô thân thể, Tô Mộc đi ra, cẩn thận nghe lại, dườngnhư âm thanh kia không còn nữa.
[Chúc các bạn đọc truyện vuivẻ tại www.gacsach.com - gác nhỏ cho người yêu sách]
Rốt cuộc là hàng xóm nào? Cãinhau mà không có quy củ như vậy?
Tô Mộc không nhớ có hộ giađình nào như vậy, nơi anh thuê phòng là một khu cao cấp, khi đó, anh không địnhchọn căn hộ này, nhưng vì gần phòng khám, tuy có chút cũ kĩ nhưng cũng coi nhưsạch sẽ, ánh mặt trời ôn hoà, mà Tô Mộc cũng là một người thích sạch sẽ, chonên coi như nơi này dễ ở. Mà trong chung cư già như vậy, đa số đều là ngườigià, bình thường không ầm ĩ như hôm nay
Tô Mộc đi đến phòng khách,ngồi xuống ghế sofa, ánh mắt rơi xuống cái bàn trà bằng thuỷ tinh, có một lớpbụi…
Tô Mộc kìm lòng không đượcnhíu mày, tại sao? Trong nhà anh, đáng lẽ phải vô cùng sạch sẽ mới đúng
Móc khăn giấy ướt từ trongtúi ra, hiển nhiên, mắt anh không thể dung hợp được tro bụi…
Đụng!
Đột nhiên, một tiếng vangthật lớn, rõ ràng là xảy ra bên cạnh anh. Rõ ràng, có đồ vật gì đó đang dichuyển, cho nên…
Tòa nhà như bị nổ bom, chấnđộng một cái, cái bàn thuỷ tinh vừa lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-dung-nhin-trom/114413/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.