Chương trước
Chương sau
Editor: Yuri Ilukh
Mãn Tình vốn không định đem phát hiện của mình nói cho Tiếu Linh nhanh như vậy, cô định chờ nửa tháng, làm bộ như mình đã khổ công nghiên cứu mới tìm ra quy luật trong đó. Thứ người ta nghiên cứu 4 - 5 năm mà cô mới nửa ngày đã phá giải được thì thật tổn thương lòng người. Nhưng Viêm Khải cứ thúc giục nên sáng sớm hôm sau Mãn Tình vẫn cầm thuốc do mình luyện chế được tới toà nhà thí nghiệm tìm Tiếu Linh.
"Phương pháp luyện thuốc này phải nhanh chóng mở rộng ra ngoài" Đây là câu mà Viêm Khải lặp đi lặp lại nhiều nhất đêm qua. Thật ra Mãn Tình cũng có thể hiểu được tâm tình của Viêm Khải. Viêm Khải là người đầu tiên biết ma vật cấp vàng sắp thức tỉnh nên cũng không hy vọng xa vời gì nhưng anh vẫn muốn làm được chút gì cho Linh Ma Giới trước khi tai hoạ ập đến. Giống như trước đây phát hiện hồn lực của cô có tác dụng với Dị Hồn sư thì anh cũng bỏ hết tâm tư đi mở hiệu thuốc.
Nửa năm trước, việc mở tiệm thuốc Quý tộc với Mãn Tình chỉ là một chuyện tuỳ hứng, cô thấy dù sao cô chế tạo thuốc cũng không tốn chút sức nào, cũng không cần tự mình nhọc lòng đi bán, chỉ cần ngồi trong nhà đếm tiền, thuận tiện có thể giúp đỡ Dị Hồn sư, hơn nữa đây cũng chỉ là chuyện nhỏ, không tốn sức gì. Nhưng bây giờ suy nghĩ của Mãn Tình đã hoàn toàn thay đổi.
Phong ấn đã bị nới lỏng, Mãn Tình cũng không biết khi nào mình phải đưa ra lựa chọn. Nhưng mặc kệ là giấu diếm đến khi phong ấn tự giải trừ hay là trước khi phong ấn hoàn toàn giải trừ đến hồn điện khai báo thân phận, cô đều cảm thấy mình nên làm chút gì đó. Vì dù cho cô có chọn phương án nào thì phải làm cho Linh Ma Giới mạnh lên trước.
Chắc là mạnh lên rồi thì có thể chống chọi được với tai hoạ. Mãn Tình cảm thấy trong lòng Viêm Khải chắc là cũng có loại chờ mong này.
"Có vấn đề muốn hỏi chị à?" Nửa tiếng trước Tiếu Linh đã chú ý tới Mãn Tình đứng ở cửa, nhưng lúc ấy cô đang làm thí nghiệm loại thuốc mới nên đến khi bận xong thì mới có thể hỏi thăm Mãn Tình được.
"Chị Tiếu" Mãn Tình đưa phương thuốc đã điền xong cho Tiếu Linh.
Tiếu Linh tuỳ ý nhận lấy phương thuốc, đến khi đọc hết định lượng các loại thuốc trên đó thì mới kinh ngạc nhìn về phía Mãn Tình: "Vận khí em thật tốt, mới 2 ngày đã tìm ra được định lượng thuốc không sai chút nào. Em phải thí nghiệm mấy lần?"
Tiếu Linh kinh ngạc nhìn đến tên thảo dược và định lượng đều không sai chút nào. Việc sử dụng thảo dược để luyện thuốc cần dựa vào kinh nghiệm của dược sư và sự khống chế hiệu quả của thảo dược, loại số liệu này chỉ có thể có được thông qua thí nghiệm, gần như không thể giống như đúc so với bản gốc. Ban đầu Tiểu Linh cũng chỉ hy vọng Mãn Tình có thể tìm ra một đáp án gần đúng là được. Nếu không phải bản gốc của phương thuốc này đang để ở nhà thì Tiếu Linh cũng nghi ngờ có phải Mãn Tình lén nhìn phương thuốc gốc hay không.
"Em không làm thí nghiệm, em tính ra" Mãn Tình trả lời,
Tiếu Linh khó hiểu nhíu mày.
"Không chỉ cái này, mấy phương thuốc chị để ở giá thuốc em cũng có thể tính toán ra" Mãn Tình nói, "Cô giáo, chị cũng biết, em lớn lên ở Trái Đất, có một số môn học không được dạy ở trường học của Linh Ma Giới, nhưng nó lại có tác dụng vô cùng lớn với việc tính toán thảo dược trong luyện thuốc, đó chính là toán cao cấp...."
Mãn Tình lập tức giải thích lại lần nữa cho Tiếu Linh giống như đêm qua giải thích cho Viêm Khải, hơn nữa còn lấy phương thuốc luyện Tam Hợp đan ra cho Tiếu Linh coi để chứng minh: "Cuối cùng em còn phát hiện, phương thuốc luyện chế trên này sẽ chế tạo ra thuốc có tác dụng kém hơn trên thị trường, cho nên em đã điều chỉnh một chút. Đây là Tam Hợp đan em luyện ra được sau khi điều chỉnh."
Tiếu Linh nhận hộp Tam Hợp đan mà Mãn Tình đưa, chỉ liếc mắt một cái cô đã phát hiện viên thuốc này còn có tác dụng lớn hơn cả Tam hợp đan bán trên thị trường. Đến lúc này thì Tiếu Linh mới bắt đầu tin tưởng những gì Mãn Tình nói là sự thật.
"Em không cần thí nghiệm, chỉ cần dùng công thức toán học là có thể tính ra phương thuốc phù hợp?" Tiếu Linh ngạc nhiên hỏi.
"Đúng vậy"
"Phương thuốc nào cũng có thể?"
"Cần xác định dược hiệu của thảo dược mới có thể" Trong bách khoa toàn thư về thảo dược đa phần thảo dược đều được ghi cụ thể về dược hiệu và dược tính, nhưng cũng có một số không ghi cụ thể, nếu trúng các loại này thì Mãn Tình không thể dùng công thức toán học để tính toán được.
Tiếu Linh im lặng một lát, nhìn về vẻ mặt tự tin của Mãn Tình, rồi nhìn lướt qua bàn điều khiển của mình một lát, sau đó đi về bàn lấy một tờ giấy trắng đưa cho Mãn Tình, "Đây là thuốc gần đây chị đang nghiên cứu, Thiên Hoa đan. Thiên Hoa đan là loại thuốc có thể thanh từ hồn lực dư thừa, không ổn định trong kinh mạch hồn sư ra khỏi cơ thể"
Mãn Tình vừa nghe liền biết Thiên Hoa đan này được chế tạo vì ai.
"Tiểu Thông trời sinh bị tắc nghẽn kinh mạch, năng lượng trong kinh mạch quá nhiều, không thể lưu thông, chị đã dùng rất nhiều phương pháp và thuốc khác nhau, nhưng không có loại thuốc nào có thể hoá giải lá chắn sức mạnh trong cơ thể Tiểu Thông." Tiếu Linh quả nhiên hiểu được Diêm Thông, "Khoảng thời gian trước, chị mang tâm lý thử đại một lần cho Tiểu Thông uống Quý tộc dược tề trên thị trường, ai ngờ kết quả tốt hơn dự đoán. Dưới sự giúp đỡ của em Tiểu Thông lại có thể đánh bậy đánh bạ khai thông được kinh mạch thứ nhất"
Không phải Tiếu Linh đã phát hiện ra thứ gì chứ, Mãn Tình có chút chột dạ.
"Sau đó chị bắt đầu nghiên cứu Quý tộc dược tề, phát hiện Quý tộc dược tề có 2 đặc điểm lớn, đó là sức mạnh trong quý tộc dược tề vô cùng tinh khiết và nhỏ yếu. Trước kia thuốc chị cho Tiểu Thông dùng đều là thuốc do hồn sư cấp cao luyện chế, thuốc khai thông kinh mạch cũng đều do Tịnh Hồn sư cấp 11 trở lên chế tạo, nhưng một chút hiệu quả cũng không có. Cho nên chị nghĩ, có lẽ hướng đi của chị đã sai, để chữa khỏi cho Tiểu Thông cần có sức mạnh tinh khiết nhỏ yếu như Quý tộc dược tề. Do đó, chị bắt đầu nghiên cứu phương pháp dùng thảo dược luyện ra Thiên Hoa đan cấp cao"
Mãn Tình cúi đầu nhìn tờ giấy trắng trong tay, trên đó viết mấy chục tới cả trăm loại thảo dược cấp thấp.
"Em nói em có thể dùng phương pháp tính toán của Trái Đất tính ra tỷ lệ phù hợp nhất, vậy em có thể tính giúp chị phương thuốc chế tạo Thiên Hoa Đan không" Tiếu Linh nói, "Nếu chị có thể chế tạo thành công Thiên Hoa Đan thì mới có thể tin tưởng những gì em nói"
"Phương thuốc này có hơi nhiều loại thảo dược nên chắc em cần một ít thời gian". Tuy khả năng toán học của Mãn Tình không tồi, nhưng mấy chục tới vài trăm loại thảo dược này cũng làm da đầu cô tê dại.
"Cần bao lâu?"
"Khoảng 2 tuần" Mãn Tình định nói nhiều thời gian một chút, nhưng nghĩ đến dáng vẻ sốt ruột của Viêm Khải thì cuối cùng chỉ nói 2 tuần.
"Được" Chỉ cần 2 tuần đã có thể tìm ra tỷ lệ tốt nhất, so với tưởng tượng của Tiếu Linh cũng ngắn hơn rất nhiều, "Mãn Tình, nếu suy luận của em chính xác thì phương pháp luyện thuốc này sẽ làm thay đổi rất lớn đến thị trường thuốc ở Linh Ma Giới"
"Không lẽ chị định đem phương pháp luyện thuốc do mình phát hiện ra thông báo cho mọi người?" Mãn Tình kinh ngạc nói,
"Lúc đầu chị nghiên cứu phương pháp luyện thuốc từ thảo dược chủ yếu là vì chữa khỏi cho Tiểu Thông, nhưng chị từ từ phát hiện nếu chị thành công thì phương pháp này sẽ có giá trị rất lớn đối với Linh Ma Giới" Tiếu Linh gật đầu nói.
"Vậy sao chị chưa thông báo cho mọi người về phương pháp luyện thuốc của chị?" Mãn Tình kỳ quái nói, tuy Tiếu Linh không thể tính toán ra phương thuốc tốt nhất giống cô, nhưng mấy năm qua chị ấy cũng đã chế tạo ra không ít phương thuốc.
"Vì không ổn định, hiệu quả thuốc cũng không lý tưởng" Tiếu Linh giải thích, "Lúc nãy em cũng nói là Tam Hợp đan do chị luyện chế theo cách này sẽ không có tác dụng bằng Tam Hợp đan chế bằng hồn lực ngoài thị trường. Hiệu quả thuốc thấp hơn thì sẽ không cạnh tranh được. Chị là hồn sư cấp cao, dùng thảo dược luyện ra thuốc còn có hiệu quả thấp thế thì thuốc do mấy hồn sư cấp thấp luyện ra sẽ có hiệu quả thế nào?"
"Em hiểu rồi" Mãn Tình nghe hiểu, Tiếu Linh không phải muốn giấu mà chị ấy cảm thấy nghiên cứu của chị ấy không có giá trị lớn với thị trường thuốc hiện tại.
"Chị, đây là phương thuốc luyện Tam Hợp đan do em cải tiến, chị có thể tìm hồn sư khác thử một lần, xem có phải hiệu quả sẽ giống thuốc ngoài thị trường không" Mãn Tình đem phương thuốc mình đã sửa đổi cho Tiếu Linh, "Bây giờ em về tìm cách làm ra Thiên Hoa đan"
Mãn Tình rời khỏi toà nhà thí nghiệm, sau đó liền nhắn tin cho Viêm Khải. Lúc Viêm Khải nhận được tin nhắn thì đang dạy bọn trẻ học thể dục, chờ tan học lại đi tìm Mãn Tình thì đã thấy Mãn Tình ngồi trước một chồng giấy cao trong thư viện. Trên cái bàn bên cạnh đã chất mấy chồng giấy, trên đó toàn là ký hiệu toán học Viêm Khải không hiểu.

"Đang tính phương thuốc mới?" Viêm Khải hỏi.
"Dạ" Mãn Tình buồn rầu nắm tóc, một đầu tóc gọn gàng giờ đã biến thành ổ gà, "Chị Tiếu nói trừ khi em có thể giúp chị ấy tính ra Thiên Hoa đan, thì mới tin tưởng lời nói của em, hơn nữa sẽ mang phương pháp luyện thuốc thông báo cho mọi người"
"Vậy em tính nhanh đi" Viêm Khải lập tức nói.
"Tính không ra"
"Tính... không ra?" Viêm Khải chết lặng nói, "Hôm qua em đâu có nói như vậy, em còn thề son sắt rằng chỉ cần đủ điều kiện thì em có thể tính được, nói toán học có thể giải thích được mọi vấn đề"
"Em nói là toán học chứ không phải em" Mãn Tình trợn trắng mắt.
"Ý em là sao?"
"Ý em là logic trong toán học có thể tính ra phương thuốc này nhưng trình độ toán học của kẻ hèn này còn chưa đạt đến đó" Tính thử cả buổi sáng, bỏ đi mấy chục bản nháp, Mãn Tình rốt cuộc cũng phải thừa nhận trình độ toán học có hạn của mình.
"Không phải em nói em học toán khá tốt sao" Viêm Khải nhịn không được mỉa mai.
"Đã lâu rồi em không động vào toán học, hơn nữa trình độ của vấn đề này đã vượt qua phạm vi hiểu biết của em, chắc phải dùng đến cách lập mô hình số liệu" Mãn Tình nói.
"Em không biết lập mô hình à?" Viêm Khải hiểu ra.
"Tất nhiên, nếu không phải vô cùng yêu thích toán học thì ai rảnh đi học, bình thường cũng không dùng được"
"Vậy em tìm anh tới đây để làm gì?"
"Nếu muốn tính được thì chỉ có thể về Trái Đất tìm viện binh" Mãn Tình nói.
"Em chắc chắn ở Trái Đất có người có thể tính được?" Viêm Khải hoài nghi.
"Nhiều đến hù chết anh" Tuỳ tiện tìm một khu đại học có danh tiếng thì bên trong luôn có mấy lão đại toán học.
"Được, buổi tối ra khỏi thành, chúng ta tới Trái Đất" Viêm Khải đồng ý.
Sau khi tiết học buổi chiều của Viêm Khải kết thúc, hai người chưa ăn cơm đã chạy ra khỏi thành. Vốn dĩ Viêm Khải muốn ăn cơm xong mới đi, nhưng Mãn Tình nói có thể về Trái Đất ăn thì ai mà thèm ăn mấy thứ này, lập tức đánh gãy suy nghĩ ăn cơm ở nhà ăn học viện của Viêm Khải.
"Đúng rồi, hôm nay chúng ta về Trái Đất vào buổi tối vậy ai đi chiếu phim cho bọn trẻ xem đây?" Kể từ hôm đồng ý chiếu phim cho bọn trẻ ở học viện thì hoạt động chiếu phim ngoài trời đã trở thành một hoạt động giải trí của toàn thể Tam Môn học viện.
"Anh bảo giáo viên Vương đi chiếu thay anh" Viêm Khải đã sắp xếp tốt từ sớm.
Mãn Tình gật đầu sau đó nói thêm, "Lần này về chúng ta có thể mang thêm nhiều phim hoạt hình lên đây"
"Đó chỉ là việc nhỏ, em nên đi tìm người tính được phương thuốc trước" Viêm Khải nhắc nhở.
"Yên tâm đi, có tiền thì có thể sai quỷ hành ma. Sau khi về em mở một cái nhiệm vụ có treo thưởng, đảm bảo rất nhanh sẽ hoàn thành" Nói đến tiền, từ lúc bán Quý tộc dược tề, tiền Mãn Tình kiếm được nhiều đến mức cô còn lười đếm, lại không có cơ hội để tiêu.
"Vậy thì tốt rồi" Viêm Khải tìm một chỗ đất trống nói, "Chỗ này không tệ, mở Giới môn ở đây đi"
"Dạ" Mãn Tình gật đầu, lui về sau 2 bước để Viêm Khải tiện mở Giới môn.
Viêm Khải vung tay tung ma hạch đã chuẩn bị tốt từ sớm ra, sau đó huyễn hoá huyền võ, mở Giới môn ra. Giới môn xuất hiện trong nháy mắt, sức mạnh khổng lồ trào ra làm biến dạng trường năng lượng xung quanh Giới môn.
"Anh?"
"Anh họ?"
Bỗng nhiên có 2 âm thanh có chút kinh ngạc vang lên, Mãn Tình sửng sốt ngẩng đầu thì thấy một con phượng hoàng ngũ sắc thật lớn không biết đã bay trên đầu 2 người từ khi nào.
Sau đó phượng hoàng kêu một tiếng, bay từ trên trời xuống, sau khi chạm đất thì thân hình thu nhỏ lại, lộ ra thân hình của một thiếu niên, một thiếu nữ. Thiếu niên lông mày rậm mắt to chừng 17 - 18 tuổi, thiếu nữ phải nói là bé gái thì đúng hơn, khoảng chừng 11 - 12 tuổi. Hai người đều dùng vẻ mặt kinh hỉ không thể tin được nhìn Viêm Khải cách đó không xa.
"Anh" Bé gái 11 - 12 tuổi không đợi phượng hoàng thu nhỏ lại bay về vai đã nhào vào lòng Viêm Khải.
Viêm Khải cũng bị biến hoá trước mắt làm cho hoảng sợ, huyễn võ trong tay cũng chưa kịp thu hồi.
"Kỳ Kỳ?" Mãi cho đến khi nước mắt của bé gái trong ngực làm ướt quần áo anh thì Viêm Khải mới hồi phục tinh thần.
"Anh họ, thật sự là anh, bọn em đều cho rằng anh đã..." Thiếu niên còn lại cũng kích động đi tới.
Anh? Anh họ? Hai người này chắc là em gái và em họ của Viêm Khải. Đúng rồi, Viêm Khải đã từng nói mẹ của anh có hồn thú là một con phượng hoàng. Ánh mắt Mãn Tình chuyển qua nhìn con chim ngũ sắc trên vai bé gái, cô nhớ con chim ngũ sắc này là biến thân của phượng hoàng lúc nãy.
"Kỳ Kỳ, Tây Thuỵ, sao 2 bọn em lại ở đây?" Thấy cảm xúc em gái ổn định một chút thì Viêm Khải mới hỏi 2 người. Anh bất ngờ như vậy là vì nhà Bạch Phương bọn họ là người bảo vệ thân thể ma vật cấp vàng, không thể dễ dàng rời khỏi tộc địa.
So với đôi mắt khóc đến sưng đỏ của Bạch Phương Ngọc Kỳ thì cảm xúc của Bạch Phương Tây Thuỵ ổn định hơn rất nhiều cậu nói, "Bố em cảm nhận được kết giới không gian có điều bất ổn, nghi ngờ có thứ gì động đến kết giới nên bảo em và Kỳ Kỳ ra ngoài kiểm tra một chút. Lúc nãy bọn em lại cảm thấy kết giới không gian dao động nên bay lại đây xem, không nghĩ sẽ gặp được anh họ"
"Xem ra là do dạo này anh ra vào quá thường xuyên" Viêm Khải cười khổ nói, gần đây anh thường xuyên tới lui Trái Đất và Linh Ma Giới, chẳng trách người trong gia tộc lo lắng.

"Anh, mấy năm nay anh vẫn luôn ở Trái Đất sao?" Bạch Phương Ngọc Kỳ xoa xoa nước mắt hỏi.
"Không phải, anh chỉ ngẫu nhiên tới đó thôi" Viêm Khải lắc đầu nói.
"Cho nên mấy lần kết giới không gian dao động đều là do anh họ mở Giới môn tạm thời gây ra hả?" Bạch Phương Tây Thuỵ hỏi.
"Chắc là vậy" Viêm Khải lại lần nữa cười khổ.
"Anh còn vậy nữa sẽ bị gia tộc phát hiện" Bạch Phương Tây Thuỵ gấp gáp nói.
"Không phải đã bị các em phát hiện sao" Viêm Khải nói.
"Bọn em sẽ không nói cho ai biết, ai cũng không nói, dù sao cả gia tộc đều cho rằng anh đã chết" Bạch Phương Ngọc Kỳ nói xong còn nhìn về anh họ nói, "Anh họ, không cho anh đi mách"
"Đã biết" Bạch Phương Tây Thuỵ cạn lời, đứa nhỏ này còn uy hiếp cậu, cậu là cái loại người sẽ đi mách lẻo sao. Lúc anh họ bị bắt rời khỏi tộc địa đi sâu vào trong rừng rậm của ma thú thì trong lòng những người trẻ tuổi của nhà Bạch Phương đều không dễ chịu.
"Này..."Mãn Tình đầy khó xử nói, "Em không muốn quấy rầy anh em các anh đoàn tụ, nhưng mà... hình như Giới môn sắp đóng lại rồi"
Bị Mãn Tình nhắc nhở thì Viêm Khải quay đầu nhìn xem, quả nhiên thấy Giới môn anh vừa mở ra đã thu nhỏ lại. Viêm Khải lập tức nói, "Kỳ Kỳ, bây giờ anh có việc đi Trái Đất, em và Tây Thuỵ rời khỏi đây trước đi"
"Nhưng em còn rất nhiều chuyện muốn hỏi anh" Bạch Phương Ngọc Kỳ nói.
"Hiện tại anh đang ở Tam Môn học viện, chờ anh về thì em lại đến tìm anh" Viêm Khải nói xong thì vẫy vẫy tay với Mãn Tình, "Chúng ta đi thôi"
"Được" Mãn Tình bước nhanh tới, khi đi ngang qua thiếu niên thiếu nữ thì mỉm cười gật đầu xem như chào hỏi, sau đó cô liền thấy ánh mắt hai người đó đồng thời sáng lên.
Đó là ánh mắt gì, kinh hỉ mang theo chút vui mừng, là sao? Cô lại không quen biết bọn họ, sao lại lộ ra ánh mắt kinh hỉ khi nhìn cô. Mãi cho đến khi đi qua Giới môn đến Trái Đất, trong lòng Mãn Tình vẫn suy nghĩ về chuyện này.
"Bây giờ chúng ta đi đâu?" Sau khi tới Trái Đất, Viêm Khải tự động tiến vào trạng thái để Mãn Tình chỉ huy.
"Về biệt thự trước để lấy di động" Có di động thì tìm người hay lên mạng và trả tiền đều có thể làm.
___
Phía khác của Giới môn, Bạch Phương Ngọc Kỳ và Bạch Phương Tây Thuỵ nhìn Giới môn đóng lại sau đó quay lại nhìn nhau.
"Anh thấy chứ" Bạch Phương Ngọc Kỳ hỏi.
"Ừm" Bạch Phương Tây Thuỵ gật đầu.
"Trên vai chị gái kia chính là Mika đúng không"
"Ừm" Bạch Phương Tây Thuỵ tiếp tục gật đầu.
"Hình như Mika lên cấp phải không"
"Đúng vậy"
"Em nhớ là 10 năm trước khi anh trai gặp được Mika đã bảo rằng Mika là sính lễ cho chị dâu tương lai đúng không?"
"Không sai"
"Bây giờ Mika lại ở trên người chị gái đó" Bạch Phương Ngọc Kỳ tiếp tục phân tích.
"Ừm"
"Tức là Mika đã được tặng đi" Bạch Phương Ngọc Kỳ hưng phấn nói.
"Ừm"
"Cho nên chị gái đó là chị dâu em đúng không" Bạch Phương Ngọc Kỳ vui vẻ hét chói tai.
"Anh thấy không chắc" Thiếu niên vẫn luôn gật đầu phụ hoạ bỗng nhiên mở miệng phản bác.
"Tại sao?" Bạch Phương Ngọc Kỳ bĩu môi hỏi.
"Anh họ là Dị Hồn sư, dưới tình huống này sao anh họ có thể tìm chị dâu cho chúng ta được" Bạch Phương Tây Thuỵ lí trí phân tích.
"Dị Hồn sư thì sao, Dị Hồn sư thì không được tìm vợ sao? Mẹ em nói bây giờ ở ngoài có Quý tộc dược tề có khả năng chữa khỏi cho Dị Hồn sư, biết đâu anh trai em sẽ được chữa lành." Bạch Phương Ngọc Kỳ tức giận bất bình nói, nhà Bạch Phương không phải ai cũng hy vọng anh trai tốt lên sao.
"Đúng, đúng, đúng, em nói gì cũng đúng" Bạch Phương Tây Thuỵ đầu hàng, con trai vĩnh viễn không thể nào tranh luận thắng con gái, dù là bạn gái hay em gái, "Bây giờ chúng ta nghĩ xem về nhà báo lại thế nào đi, cũng không thể để bại lộ tung tích của anh họ"
"Được" Khuôn mặt nhỏ của Bạch Phương Ngọc Kỳ buồn rầu. Tuyệt đối không thể để bố phát hiện, không thì sẽ nguy hiểm đến anh trai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.