Cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ xung quanh, đồng chí Viêm Khải thân kinh bách chiến cũng có chút khó chịu, nhất là 2 ánh mắt như hai con dao chọc thẳng lên người anh. 
Xấu hổ cười cười với mọi người, Viêm Khải duỗi tay vỗ vỗ bả vai Mãn Tình. 
"Đừng nhúc nhích" Tay Mãn Tình còn ấn ở nơi ma khí tràn ra trên người Viêm Khải, đè chặt xuống, giống như chỉ cần cô lỏng tay thì ma khí sẽ tràn ra ngoài, "Chúng ta nhanh đi thôi" 
"Không đi được nữa rồi" Viêm Khải nói. 
"Sao? Bị phát hiện rồi?" Mãn Tình hốt hoảng, sao lại bị phát hiện nhanh vậy được. 
"Bố em tới" Viêm Khải thở dài. 
"Bố em?" Mãn Tình hơi sửng sốt, nhưng nghĩ lại thì bố Lâm vốn ở trong tháp, phát hiện ra cô cũng là chuyện bình thường, nhưng việc gấp bây giờ là phải che giấu chuyện Viêm Khải là Dị Hồn sư. Đối phó với bố Lâm có thể để sau, Mãn Tình không chút do dự, "Đừng quan tâm tới ông ấy, chúng ta đi trước" 
Đừng quan tâm tới ông? Bố Lâm đang tới gần thì nghe được câu nói của con gái mình. 
Nhìn bố Lâm tức đến mức trán nổi đầy gân xanh thì Viêm Khải muốn lặng lẽ châm cho Mãn Tình vài ngọn nến. 
"Đi thôi" Mãn Tình thấy Viêm Khải vẫn đứng im thì thúc giục. 
"Haha..." Viêm Khải xấu hổ nhìn ánh mắt như muốn gϊếŧ người của bố Lâm cùng với một cậu nhóc bên cạnh, đừng cho rằng anh không nhìn thấy hồn lực dao động trên tay cậu. 
"Còn. Không. Buông. Ra!" Bố Lâm nỗ lực áp chế tức giận của mình, cắn răng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-dia-cau-co-ma-vat/1119838/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.