Khi toàn bộ ma vật bị gϊếŧ, đám ma thú không có ai chỉ huy nên lũ lượt quay về phía rừng rậm, Vạn Tượng Thành lại trở về dáng vẻ yên bình một lần nữa, nếu bỏ qua xác chết chất đầy ngoài thành cùng một đống ma khí.
Sau khi thủ thành, mỗi một Chiến hồn sư đều có vết thương chồng chất, những người thường không tham gia chiến đấu đều tiến tới hỗ trợ. Đỡ, băng bó, trấn an, làm mọi thứ trong khả năng cho phép của họ. Cũng chỉ có lúc này người thường không có hồn lực mới có thể quên đi những áp bức họ từng chịu, cảm ơn những người đã thủ thành bảo vệ họ từ tận đáy lòng.
Nhưng bây giờ Tịnh hồn sư vẫn chưa được đi nghỉ ngơi, họ phải trấn an hồn lực xao động, chữa lành vết thương của các Chiến Hồn sư vừa chiến đấu xong, còn phải tinh lọc ma khí tràn ngập ngoài thành, khi đó mới có thể thu lại kết giới của Vạn Tượng Thành, để người thường ra ngoài hỗ trợ rửa sạch thi thể ma thú, thu thập ma hạch.
Mãn Tình tự biết năng lực trấn an hồn lực và chữa lành vết thương của mình không bằng các Tịnh hồn sư của Vạn Tượng Thành nên cô xung phong nhận việc tinh lọc ma khí. Cô để Mika mang cô bay lên không trung rồi từ đó giải phóng ra lượng lớn sức mạnh tinh lọc, nhìn từng khu vực được tinh lọc ma khí sạch sẽ thì Mãn Tình bỗng có cảm giác thành tựu.
"Cậu Chu, sao cậu lại còn ở đây, không đi vào trong kia trấn an hồn lực" Trương Phụng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-vach-dia-cau-co-ma-vat/1119836/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.