“Đại nương đừng vội, trước tiên nhìn thử thương thế của lệnh lang đã, nhìnvết thương kia của hắn, chúng ta phải cầm máu trước đã.” Sắc mặt xámtrắng nhưng hô hấp vẫn dễ dàng, vết thương trên đầu có vẻ nặng, nhưng có thể chưa bị thương đến bên trong.
”Phu nhân là...” Thấy có người quan tâm, tiếng khóc của phụ nhân nhỏ dần, lấy khăn lau nước mắt.
”Tôi không phải là đại phu, chẳng qua là đã từng xem qua sách thuốc, chỗ này có vài viên thuốc, một viên uống, một viên nghiền nát rắc lên vếtthương, có thể cầm máu.” May mắn nàng có thói quen mang theo ít thuốcbên người, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, lần này thật sự cần dùngđến.
”Cảm ơn, phu nhân thật sự là người tốt, nếu con tôi cứuđược, tôi sẽ bảo hắn dập đầu cảm tạ ngài.” Phụ nhân vừa khóc vừa cườiđem viên thuốc nhét vào miệng con trai, thấy hắn có thể nuốt được, bà ta mừng đến mức nước mắt lại bắt đầu rơi, nói là gặp được quý nhân.
Nàng lắc đầu cười, “Đại nương đừng khiến tôi giảm thọ, chỉ là tiện tay là mà thôi, chỗ tôi có một ít nhân sâm vụn, bà để cho hắn dùng bổ khí, nóikhông chừng một lát là sẽ tỉnh lại, bà cũng đừng khóc nữa.”
Nóitỉnh liền tỉnh thật, thiếu niên mặt không chút máu sau khi ngậm nhân sâm một lúc liền tỉnh lại, tuy vẫn còn khó khăn nhưng đã tỉnh lại được.
Thì ra hắn chỉ là bị cụng đầu nên ngất đi, lại thêm bị kinh hách không nhỏnên mới bị bóng đè, hắn muốn tỉnh nhưng chân tay lại không có lực, nghethấy tiếng ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-tuan-phu-lua-the/59805/chuong-6-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.