Chương trước
Chương sau
6 rưỡi tối

"Tiểu ngôn nghỉ tay đi để đó bác canh chỉ một chút nữa là được rồi con lên phòng Diệp Lạc tắm đi tiện gọi thằng bé dậy cho dì, dì phải dạy dỗ lại nó mới được" Mẹ Diệp nói

Lục Ngôn:" vâng"

Đêm nay là giao thừa ba mẹ Diệp Lạc với Ba mẹ Lục Ngôn là bạn thân từ thuở niên thiếu đến giờ tình cảm của họ vẫn rất tốt hôm nay là giao thừa hai gia đình cùng nhau ăn cơm tất niên. Lục Ngôn nấu ăn ngon liền sang phụ Mẹ Diệp nấu ăn bà thấy Lục Ngôn thì rất vui, bản thân bà rất kĩ tính nhưng thằng bé này còn kĩ tính hơn bà rất nhiều vì thế yên tâm để Lục Ngôn giúp.

Hắn lên phòng Diệp Lạc lấy quần áo của mình trong tủ đồ của Diệp Lạc ra. Phòng của họ luôn có sẵn quần áo của nhau vì hồi nhỏ ba mẹ hai người thường đi làm xa bạn nhỏ Diệp vì sợ ở một mình liền lén rủ Lục Ngôn tới ngủ chung. Có khi ba mẹ cậu đi công tác cả tháng trời liên gửi cậu cho ba mẹ Lục chăm sóc họ rất quý cậu coi như con đẻ mà chăm bẵm

Từ đó đồ dùng cá nhân của Diệp Lạc lúc nào cũng lẫn với đồ của Lục Ngôn, mà hắn thì như cũng vậy.

Lục Ngôn tắm xong đi tới bên giường ôm Diệp Lạc từ trong chăn ra mà heo lười vốn đang nằm ngủ trong chăn ấm bị ôm ra thì cựa mình muốn trốn:"ưm lạnh" vùi cả mặt vào áo hoodi của Lục Ngôn muốn tìm mùi hương của hắn

Lục Ngôn:" tớ đây, Lạc lạc Lục Ngôn của cậu đây mau dậy ôm ôm tớ nào" hắn dịu giọng dỗ dành

Diệp Lạc:" ưm Lục Ngôn" thấy hắn cậu liền buông áo của hắn ra theo thói quen chui vào lòng hắn dụi dụi lấy lòng

Lục Ngôn thơm lên tóc cậu nói:" dậy thôi tớ với cô nấu ăn xong rồi mau đi tắm rồi ăn cơm, cùng tớ đi xem pháo hoa được không?"

"Ưm tớ dậy ngay" Diệp Lạc ngáp một cái sau đấy ngoan ngoãn đi tắm

30 phút sau

"Ngôn ơi lấy quần áo giúp tớ.." Diệp Lạc trong phòng tắm gọi với ra

"Lục Ngôn" cậu thử gọi lần nữa nhưng không thấy ai trả lời đành tự mình đi ra thấy Lục Ngôn đang ngủ

Diệp Lạc rón rén bước lại gần hắn nghĩ:" mình nhớ môi Lục Ngôn lắm cậu ấy ngủ rồi chắc không biết đâu nhỉ?"

Do dự một lúc liền cúi xuống hôn chỉ lướt qua thôi nhưng bạn nhỏ rất hạnh phúc nhưng thấy Lục Ngôn tỉnh lại thì sợ run người lắp bắp:" tớ không có...không làm gì hết"

" thích hôn tớ lắm à?" Lục Ngôn áp sát Diệp Lạc thì thầm bên tai cậu" vậy được tớ hôn cậu"

Hắn ép cậu mở miệng hôn sâu càn quét khắp nơi quấn quýt với Diệp Lạc, cậu chưa từng trải nghiệm qua nụ hôn mãnh liệt đến vậy khoé miệng liền tràn ra một sợi nước mỏng khoé mắt cũng xuất hiện một ít nước mắt sinh lý

Đến khi Diệp Lạc vỗ vai hắn tỏ ý muốn ngừng thì hắn mới buông cậu ra hôn trán Diệp Lạc

"Tại sao không mặc quần áo vậy? Hửm" hắn vuốt ve tấm lưng trần trụi mềm mịn của cậu hít sâu một hơi hắn mặc kệ tất thảy cả lý trí của hắn cũng bị hắn ném đi

"Ưm tớ đi mặc liền" Diệp Lạc lảo đảo đứng dậy đi tới tủ lấy quần áo cả bờ mông căng mọng phơi bày ra trước mắt Lục Ngôn khiến hắn nuốt khan bé yêu của hắn cứ như vậy làm hắn nghẹn muốn chết

Lục Ngôn nhớ đến đôi môi căng mọng sưng tấy của Diệp Lạc liền vui vẻ

"Tiểu Ngôn tiểu Diệp mau xuống ăn cơm" Ba Diệp gọi

"Dạ tụi con xuống đây ạ" Diệp Lạc nói

Ở dưới nhà ba mẹ Lục cũng đã tới Diệp Lạc nhanh chân chạy tới giúp mẹ dọn bát đũa ra bàn rồi tới kéo ghế cho Mẹ Lục

"Dì ngồi đi dì" Diệp Lạc rót nước cho bà

"Cảm ơn con khéo quá sau này cô bé nào cưới được con chắc là hạnh phúc lắm" Mẹ Diệp xoa đầu cậu nói

"Haha con cảm ơn dì" Diệp Lạc chạy tới ngồi bên cạnh Lục Ngôn

"Tiểu lạc hư quá sao lại dính người như vậy" Mẹ Diệp nhéo má Diệp Lạc sau đó ngồi xuống bên cạnh chồng

Lục Ngôn "Không sao đâu dì mọi người ăn cơm đi ạ "

Diệp Lạc:" phải đó ba mẹ chú dì ăn thôi ạ"

Lục Ngôn múc canh xương cho Diệp Lạc nói:" cậu uống canh đi" lại múc thêm sườn tách riêng thịt ra khỏi miếng sườn gắp vào bát cậu

Diệp Lạc:" cảm ơn cậu mau ăn đi mình tớ ăn không hết" cậu gắp thịt đút cho hắn ăn. Sau đó gắp những miếng há cảo mập mạp nhìn là biết do cậu làm cho ba mẹ Diệp và ba mẹ Lục

"Cái này là con làm đó ạ mọi người ăn đi cho con vui "

"Diệp Lạc ngoan quá lại đây dì gắp cho con một miếng" mẹ Lục cười gắp cho cậu một con tôm mà bà đã lột vỏ sẵn

"Ngon quá dì"

"Ừm ăn nhiều lên nhé Lạc Lạc"

"Dạ"

Bữa cơm tất niên trôi qua vui vẻ ăn xong ba mẹ bọn họ liền đi đánh mạt chược Diệp Lạc và Lục Ngôn thì ở lại dọn dẹp cùng nhau rửa bát

Diệp Lạc vì tóc dài đã lâu chưa cắt che mắt cậu rất khó chịu Lục Ngôn lấy dây buộc tóc trên tủ buộc tóc mái lên cho cậu là kiểu buộc tóc cho mấy bạn nhỏ học tiểu học

Diệp Lạc buộc tóc lên liền lộ ra cái trán trắng xinh cùng đôi mắt hạnh nhân xinh đẹp cười nói với Lục Ngôn "cảm ơn cậu, anh Lục"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.