"Diệp Lạc ăn một chút đi, ngoan" Lục Ngôn đem cháo mình nấu mang tới đút cho Diệp Lạc ăn. Hắn sợ đồ ăn ngoài không đảm bảo nên tự mình về nhà nấu ăn mang tới
Bụng Diệp Lạc rất khó chịu, cậu thực sự không muốn ăn nhưng Lục Ngôn đã rất vất vả để nấu cháo cho cậu, Diệp Lạc nghe lời ăn một miếng nhưng ăn vào thì liền nôn ra.
Lục Ngôn thấy cậu không ăn được thì cũng không ép nữa. Hắn lấy khăn giấy giúp cậu lau miệng
"Không sao cả, ngủ chút đi tớ canh cho cậu ngủ" Lục Ngôn đỡ Diệp Lạc nằm xuống, vòng tay qua đặt trên bụng cậu xoa nhẹ giúp cậu dễ chịu hơn, để Diệp Lạc an tâm mà ngủ
"Ngủ ngoan nhé, Lạc Lạc" Hắn cúi xuống hôn lên trán cậu.
"Ưm Lục Ngôn, đừng đi tớ sợ lắm" Diệp Lạc cuộn người lại như con tôm, ôm lấy tay hắn kéo vào trong lồng ngực
"Khi cậu mở mắt ra tớ vẫn sẽ ngồi đây với cậu, tớ hứa đấy Lạc Lạc" hắn kéo chăn kín người Diệp Lạc rồi lại đặt một chiếc gối đằng sau lưng cậu
Diệp Lạc an tâm nhắm mắt lại ngủ, một chú mèo nhỏ nhút nhát, sợ hãi cuộc đời. Nhân gian rộng lớn lại chỉ có một mình sao có thể không sợ hãi đây ?
Diệp Lạc không phải trẻ con mà cậu thực sự có bệnh. Cậu không có cảm giác an toàn, dễ hoảng loạn lại rất dính người. Người khác hẳn sẽ không thể chịu nổi mà nói đồ phiền phức rằng cậu chỉ đang làm quá lên thôi
Nhưng Lục Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-thuc-cung-chieu-nguoi-yeu-nho-cua-hoc-ba/2834350/chuong-30.html