Bánh bao vốn là đứa trẻ mồ côi, một đứa trẻ lạc lõng giữa Paris hoa lệ, trong một con hẻm tối tăm bị bao phủ bởi bóng tối bé con sợ hãi khóc ré lên, bé cứ khóc mãi đến khi kiệt sức mà thiếp đi.
Cuối cùng được người phát hiện ôm về nhà, kí ức đen tối đáng sợ ấy cũng dần xoá nhoà, từ khi có ý thức bé chỉ biết mình có hai người ba. Ba lớn tuy nhìn có vẻ đáng sợ nhưng lại rất dịu dàng, song thỉnh thoảng cũng sẽ cáu giận mà bắt bé cùng ba nhỏ phạt quỳ
Nhưng cũng chỉ được 5 phút, khi ấy ba lớn sẽ tới ôm ba nhỏ cùng với bé lên, nói xin lỗi rồi đưa họ mua bánh kem. Ba nhỏ của bé mỗi khi làm việc thì đều để bé ngủ trong lòng, tiếng gõ bàn phím lạch cạch cùng những cái xoa dịu nhẹ trở nên thân thuộc với bé từ lúc nào không hay.
Hơn nữa khi rảnh rỗi bé đều cùng ba nhỏ chui chung vào một ổ chăn ấm áp, ngủ quên trên trên thảm lông mềm mịn. Có lúc ba lớn mệt mỏi cũng sẽ tới ngủ chung với hai ba con bé.
Ba nhỏ cũng rất hay bị ốm nên bé rất thương ba nhỏ, chỉ cần ba nói đau một chút thì liền tới đấm bóp, mắt đỏ hoe nói "ba nhỏ đừng đau, con thương ba lắm huhu"
Ba nhỏ nói bé là Lục Ngôn thu nhỏ, bánh bao chân ngắn tũn sẽ học theo điệu bộ ba lớn giống y như ông cụ non 10h sẽ tới ôm máy tính của ba nhỏ đi muốn ba nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-thuc-cung-chieu-nguoi-yeu-nho-cua-hoc-ba/2834333/chuong-38.html