“Tôi có nuôi một con lừa đến bây giờ cũng không nỡ cưỡi, có một ngày tâm tình tốt đẹp tôi liền cưỡi nó ra chợ, trong tay tôi cầm cây roi nhỏ, trong lòng tôi đắc ý dâng trào ~ “
Sáng hôm sau, khi còn đang say ngủ thì Mộc Nam bị tiếng điện thoại đặt trên tủ đầu giường đánh thức, là tiếng chuông bài hát thiếu nhi của Mộc Tiểu Quy, anh mở to mắt, ngáp một cái, vươn tay cầm lấy điện thoại di động, nhìn tên trên đó là Trần Mẫn Chi, giáo viên chủ nhiệm của Mộc Tiểu Quy.
Hoạt động cắm trại của Mộc Tiểu Quy với bọn họ đến tận trưa mới xong, trước đó thầy cô đã thông báo cho phụ huynh là buổi chiều năm giờ mới đến trường đón con cái, giờ cũng chưa tới mười giờ sáng mà cô giáo đã gọi cho anh khiến anh không khỏi sửng sốt, chẳng lẽ buổi cắm trại kết thúc sớm sao?
Mộc Nam bắt máy, “Chào, Cô Trần.”
“Xin chào anh Mộc, xin lỗi đã quấy rầy anh. Là như vậy, Mộc Tiểu Kha ở trang trại xảy ra một chút chuyện, anh có tiện đến đây một chút không?”
“Cái gì???” Vốn dĩ Mộc Nam đang ngáp ngủ bị lời nói của đối phương làm cho tỉnh táo, anh ngồi bật dậy vội vàng hỏi lại, “Đã xảy ra chuyện gì? Mộc Tiểu Quy xảy ra chuyện? Nó có sao không?” Dưới tình thế cấp bách, anh liền gọi luôn biệt danh của Mộc Tiểu Quy.
“Xin anh đừng kích động, lúc sáng Mộc Tiểu Kha cùng bạn học xảy ra chút xung đột, là vì đánh nhau nên cả hai bên đều bị thương, hiện tại…”
Bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-thuc-chan-nuoi-tong-tai-kieu-ngao/595261/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.