Diệp Bộ Hàng nghe Dương Từ nói cười yếu ớt, cảm thán cô nàng này quả có bản lãnh chọc người tức đến chết.
Chu Nghệ Vi hết sức tức giận, giậm chân nói: "Cô, sao cô có thể nói ra lời như vậy? Không trách Côn Tẫn không thích cô, nếu là tôi cũng không thích cô nổi."
"Chị đây không phải nhân dân tệ, không cần cô em phải thích." Dương Từ đáp trả.
Chu Nghệ Vi đặt túi xách xuống: "Kẻ nào làm nghệ sĩ dưới trướng cô đúng là xui tám đời!"
"Làm quản lý của cô mới là hỏng hết tám đời, cô lăn lộn trong giới giải trí này đã ba bốn năm mà vẫn là một nghệ sĩ nhỏ mười tám vòng ngoài(*),trừ một thân toàn tiếng xấu thì có thành tích gì?" Dương Từ am hiểu nhất là nắm bắt nỗi đau người khác, một kích chí mạng.
(*) hạng mười tám: nghệ sĩ nhỏ nhoi, không có thành tựu, ví trí thấp.
Gương mặt Chu Nghệ Vi thuộc kiểu xinh đẹp tinh xảo, từ nhỏ đã sống cuộc sống như công chúa, tất cũng mắc luôn bệnh công chúa.
Đến khi rời vòng tay che chở của gia đình vào trường nghệ thuật, với cái tính cách thẳng thắn của mình đã đắc tội rất nhiều người.
Hình tượng bị bôi đen khiến cô nàng suốt ngày toàn diễn vai phụ bình thường, nhưng vẫn cứ mơ giấc mộng minh tinh.
Cô nàng giận đến rơi lệ: "Cô tưởng mình tốt hơn tôi à? Ít ra tôi vẫn đang cố gắng, nào có như cô, chỉ biết chèn ép người khác."
Dương Từ buồn bực: "Ấy đừng khóc, cô khóc nữa đám kí giả lại viết vớ vẩn rằng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-tan-vo-cua-diep-thieu/61631/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.