Edit: Dương Lam
Diệp Bộ Hàng có vô số phương pháp để có thể không cần diễn cảnh hôn lần này, chỉ cần cậu vận dụng thân phận Diệp thiếu của mình, nhưng cậu lại không muốn dùng quyền thế Diệp gia làm Dương Từ không vui.
Dương Từ không hiểu: "Tề Hải, khi diễn cần trong lòng không tạp niệm, nếu cậu có thể hôn tôi thì cũng có thể hôn Dung Dịch một cái được, cùng lắm cứ coi cô ấy là tôi, giờ thì dậy đi, buổi chiều Lưu Bối Mông còn có cảnh diễn chung với Côn Tẫn."
Nghe thấy cái tên Côn Tẫn, trong lòng Diệp Bộ Hàng không vui nổi, ôm cô không buông tay: "Lưu Bối Mông cũng đã trưởng thành, sao em cứ coi cô ta như đứa trẻ vậy?"
"Dù sao con bé cũng nhỏ hơn tôi bảy tuổi."
Diệp Bộ Hàng nói: "Anh không muốn em đi gặp Côn Tẫn."
"Buông ra!" Dương Từ lạnh lùng, Tề Hải này thật là gan càng ngày càng lớn, nếu cô yêu cậu ta thật, thì chẳng phải sẽ bị cậu ăn sạch hay sao?
Diệp Bộ Hàng thấy Dương Từ nổi giận, chỉ nhẹ hôn cô một cái rồi buông thật.
Dương Từ ngồi dậy, đột nhiên phát hiện trên người mình không mảnh vải, nhìn lại thấy quần áo đã bị xé nát vứt trên đất, có thể thấy tình hình chiến đấu tối qua kịch liệt thế nào, thì lại ngượng ngùng đỏ mặt.
"Tề Hải, lấy giúp tôi một bộ đồ sạch trong va li lại đây." Dương Từ dùng chăn bọc kín mình lại.
Diệp Bộ Hàng chọn một bộ đồ, mặc vào giúp Dương Từ.
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-tan-vo-cua-diep-thieu/3191710/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.