Bóng người kia chui vào phòng của Thái hậu, lật tung đồ vật trong phòng, giống như đang muốn tìm một thứ gì đó. Kiến Ninh trốn trong tủ như kiến bò chảo nóng, cảm thấy chính mình như đã bị mắc vào lưới nhện của số phận, chỉ cần một chút không cẩn thận thôi là sẽ mất mạng như chơi! 
Ngươi nọ tìm tới tìm lui, mãi không chịu bỏ đi, khiến Kiến Ninh vừa sốt ruột vừa sợ hãi, chỉ muốn nhảy ra hô hoán thị vệ…Hiềm nỗi bản thân nàng là công chúa, nếu như người kia thực sự là Đào Cung Nga, liệu có khi nào nổi lên sát ý lập tức giết nàng không? Cái này thật là, động cũng chết, bất động cũng chết, phải làm sao đây? 
Kiến Ninh sầu não không thôi, hai nắm tay xiết chặt lại, mà Tiểu quận chúa lại kéo kéo ống tay áo của Kiến Ninh, nhỏ giọng nói: “Công chúa, vì sao chúng ta phải trốn trong tủ?” 
Trong phòng vốn đang lặng như tờ, tuy Tiểu quận chúa nhỏ giọng hết mức, nhưng Đào Cung Nga là người luyện võ lâu năm, làm sao không nghe thấy được. Vì thế, nàng ta lập tức biến sắc, quay người hướng về phía âm thanh. 
Kiến Ninh biết bây giờ có muốn trốn cũng không kịp, chỉ có thể không ngừng cổ vũ bản thân: “Thôi, nếu không phải gió đông thổi bạt gió tây thì chính là gió tây áp gió đông…Chẳng lẽ ta còn phải sợ sao, chết thì chết đi…” Nàng vừa định nhảy ra, lại nghe bên ngoài có tiếng nói: “Rốt cục là tại sao?” Thanh âm này, chính là giọng nói của Thái hậu. 
Sóng trước chưa qua, sóng sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cach-sinh-ton-o-the-gioi-loc-dinh-ky/1607439/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.